Tục Nghiêu vừa xuống khỏi phi hành khí, chưa kịp vào nhà đã ngửi thấy mùi thì là. Hôm nay anh không đến xem Nhạc Dao làm gì như mọi hôm, trực tiếp tắm rửa sạch sẽ rồi ngồi trên salon hút thuốc.
"Anh ăn tối rồi?" Nhạc Dao thấy tâm trạng Tục Nghiêu không tốt, vừa thu nhang vừa chủ động hỏi, "Có cần em nấu nữa không?"
"Không cần." Tục Nghiêu không biết mệt mỏi thế nào day day thái dương, "Em cất cái gì đấy, nhìn y như c*t ốc sên."
"Đừng có nói bừa!" Nhạc Dao nhanh chóng trừng mắt, "Anh thấy có c*t ốc sên nào thơm như vậy không? Đây là que nhang, một dạng thể rắn có thể đốt ra mùi thơm."
Đúng là cái đồ đại lưu manh, may cho anh chưa mời mấy người anh em đến đấy, bằng không hôm nay nhất định sẽ tổ chức party trên eo của anh! Đồ vật người ta nhung nhớ vài trăm năm mà anh dám gọi là "c*t" hả?
Tục Nghiêu cảm thấy tụi nó giống c*t thật... Anh từng ở tinh cầu Sarna gặp một loại ốc sên bề ngoài còn lớn hơn nắm đấm người trưởng thành, mọi nơi đều gọi nó là "ốc sên vua", cái vệt đám này kéo ra phía sau nhìn y như mấy thứ Nhạc Dao vừa cất. Thế nhưng hôm nay anh lười so đo mấy cái này với Nhạc Dao, chỉ vẫy vẫy tay với cậu.
"Gì vậy?" Nhạc Dao thu xong mấy que nhang thì quay qua hỏi.
Tục Nghiêu nói: "Lại đây, ngồi với tôi một lúc thôi."
Nhạc Dao nhìn Tục Nghiêu tâm trạng không tốt, ngồi xuống ghế đối diện anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-thich-suu-tam-hoa-hong-nho/2823497/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.