Trời đất bao la rộng mở, "tương thức mãn thiên hạ, tri tâm năng kỷ nhân"*.
Để rồi trời xe duyên, chuyện thân xác giao hoà vốn là chuyện để nói về giống nòi, âu cũng là số phận cả.
Nữ nhi thẹn thùng nói chuyện suốt kiếp, nam nhân mạnh mẽ dứt khoát buộc chặt nữ nhi của riêng mình.
*đầy trong thiên hạ người quen, hỏi rằng tri kỷ cùng ta người nàoVốn tưởng “ tửu nhập sầu trường, sầu càng sầu"* hoạ hay lại nữ nhân yêu kiều, trong lòng đã có nàng từ lâu.
Mượn rượu khỏa lấp nỗi nhớ, mượn rượu để làm chuyện “gạo nấu thành cơm”, vẫn là “ anh hùng không qua ải mỹ nhân”.
*uống rượu để giải nỗi buồn dai dẳng thì buồn càng buồn hơnLãnh Mặc từ từ đặt nụ hôn lên mái tóc mềm mại, thoang thoảng mùi hoa mạt lỵ mê đắm lòng người trong căn phòng tình ái.
Nâng khuôn mặt thẹn thùng đã đỏ ửng lên, nhìn vào đôi môi mềm mại của nàng không thể nào kiềm chế đặt lên đó một nụ hôn cuồng nhiệt.
An Hy đầu óc trống rỗng, chẳng biết là bản thân muốn gì, cuối cùng khép mi tận hưởng.
Đêm đã qua người cũng đã hoan hỉ, mặc kệ mọi chuyện phía trước hiện tại vô cùng mãn nguyện.
Cung Anh viện cuối cùng cũng xuất hiện một loại cảm giác tươi sáng, tựa như mầm non mang theo sức sống trỗi dậy sau những ngày tuyết giá lạnh lẽo, tựa như mặt trời vui vẻ xuất hiện mang theo những tia sáng của mình chiếu rọi mọi nơi nhân gian, tựa như lòng người nhen nhói một cảm giác yêu thương đến kì diệu.
Dưới mái hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-ten-ta-la-phu-nhan/1725697/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.