Bữa trưa qua đi, mọi người trong Tô gia nhanh chóng lên đường trở lại kinh thành.
Trên đường đi, hiện tại là thời điểm mặt trời lên cao cũng là lúc nóngnhất trong ngày, tất cả mọi người đã phơi nắng dưới ánh mặt trời mộtthời gian ngắn nên ai cũng đều không có tinh thần, nhưng lúc này TôNhược U một điểm buồn ngủ cũng không có, trong xe không còn náo nhiệtnhư lúc đến, Tô Nhược Tuyết vốn không phải là người nói nhiều, còn TôNhược Nhị thì chuyên tâm chăm sóc cho con chó trắng ngày hôm qua mangvề, cũng không có tâm tình.
Tô Nhược U một đêm ngủ không ngon, làn da trắng nõn càng thêm nổi bật,quầng thâm nơi đáy mắt hiện ra rõ ràng, nàng dựa vào toa xe, mắt nhắmkhông nói chuyện, nhớ lại lúc các nàng vừa tới, hưng phấn như vậy, ởtrong thôn trang nhàn nhã qua ngày hơn nửa tháng, không thể tưởng đượckhi trở về lại vội vàng, chật vật thế này.
Mặc dù ba tỷ muội Tô gia sớm thông minh hiểu chuyện, nhưng dù sao cácnàng cũng chỉ là những tiểu thư được nuôi dưỡng trong khuê phòng, trướckia các nàng đã biết rõ trên đời nhiều hiểm ác, thế nên vô luận là TôPhụ mời người dạy cho các nàng công phu tự vệ từ lúc còn nhỏ, hay về sau liên tục an bài nha hoàn ám vệ ở bên người cho các nàng, các nàng đềucó thể lý giải.
Nhưng có một ngày vào thời điểm chuyện này thực sự phát sinh ở trênngười các nàng, khi các nàng nhìn một người đang sống sờ sờ bị giết chết ở trước mắt mình, thậm chí lúc các nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-sung-the/2379799/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.