Ở vùng Đông Bắc , Lưu Thành sau khi họp bàn với các vị tướng quân về chiến lược dẹp loạn. Đến trời tối muộn mới dùng bữa tối , trên bàn toàn là những món ăn dân dã. Lưu Thành cũng đều ăn cả.
Lưu Thành vuốt ve chiếc hầu bao mà Diễm Hạnh làm cho mình , khi cô mới học thêu liền bỏ công bỏ sức ngày đêm để luyện thêu. Luyện được rồi thì ngay tức khắc thêu cho Lưu Thành một cái hầu bao đeo bên mình.
Lưu Thành ngày nào cũng đeo chiếc hầu bao đó ở bên người đến ngủ cũng để nó cạnh giường một bước không rời. Giờ đột nhiên nhìn thấy cái gì cũng nghĩ về Diễm Hạnh , ăn xong anh liền gọi một tiểu thái giám hoàng thượng phái đi hầu hạ.
" Tiểu Lộc Tử , ngươi lại đây ta có việc cần nhờ ! "
" thiếu gia có việc gì ? "
" mài mực , thắp đèn cho ta. Ta muốn viết thư ! "
Tiểu Lộc Tử vội thay cây nến sắp tàn thành cây nến mới , luôn tay luôn chân vội mài mực cho Lưu Thành.
Nội dung trong thư ngắn gọn vô cùng :
" Ta xin lỗi...Hạnh Nhi , ta đi dẹp phản loạn mà không báo cho muội một câu...ta xin lỗi ! "
Bức thư được Tiểu Lộc Tử cho người đem bức thư đi về cung cấm trao tận tay Nguyệt Cầm. Tối hôm đấy ngay cả trong mơ hắn cũng mơ về Diễm Hạnh.
Trong giấc mơ.
Diễm Hạnh đang ngồi trên chiếc xích đu quen thuộc trong nhà Lưu Thành mà anh với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-phu-nhan/2946993/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.