" Là Duẫn Điền , con trai đầu của trẫm. Cũng là con trai ruột của hoàng hậu ! Có chuyện gì sao ? "
" Ta chỉ thấy Thái Tử anh dũng , gan dạ nên muốn hỏi một chút thôi ! "
Diễm Hạnh ngoái đầu nhìn Thịnh Long Đế.
" Phụ hoàng , mấy con chim kia đem về nướng đi ! "
" Người đâu ! Giúp Thất Công Chúa lấy về đi ! "
Sau buổi đi săn.
Thịnh Long Đế xem chiến lợi phẩm , còn đại hãn , Trung Phi thì đi luyện bắn cung ở bãi săn cách đó không xa. Còn Đại phúc tấn ở lều trại của Thụy Miên trò chuyện. Ở ngoài chỉ có các vị phi tần và công chúa.
Thịnh Long Đế đánh giá từng người , dừng lại ở chỗ Tứ A Ca - Duẫn Ca là người có số chiến lợi phẩm ít nhất , đã vậy chỉ có vài con thỏ và chuột nhỏ.
Những vị a ca khác chí ít sẽ có một con hươu nai , hay lợn rừng hoặc gấu. Nhưng hắn Tứ A Ca - Duẫn Ca rất ít , Tứ A Ca là con của Vệ Thường Tại. Vốn trước đây kaf một tiểu cung nữ.
Sau rồi dùng đủ loại mưu hèn kế bẩn để bò lên long sàng của hoàng thượng. Ai ngờ chỉ 1 lần mà cô ta đã có thai , Tô Hoàng Hậu lại quá đỗi từ bị cầu xin phong chức cho ả.
Lần đầu tiên là đáp ứng , sau khi hạ sinh thì phong làm thường tại. Tứ A Ca năm nay đã 19 tuổi , vốn sẽ tổ chức hôn lễ cho một nhà quan nào đó. Tứ A Ca lười biếng dốt nát , là vết nhơ của lục cung. Thịnh Long Đế rất ghét bỏ đứa trẻ này.
Người ta có câu " mẹ quý nhờ con " thà rằng Tứ A Ca tư chất thông minh hay ít nhất chăm chỉ thì có lẽ Thịnh Long Đế sẽ quan tâm đứa trẻ này một chút. Nhưng Tứ A Ca lười nhác dốt nát lại hay đi trêu hoa ghẹo nguyệt là các tiểu cung nữ mới nhập cung , hắn còn gây sự khắp nơi.
Khiến Thịnh Long Đế coi như là cái gai trong mắt cái u trong người , có thể nói là vô cùng ghét bỏ. Thi thoảng Thịnh Long Đế sẽ hỏi bài vở của các vị a ca , có người thì võ nghệ tuyệt đỉnh võ công cao cường.
Lấy Ví dụ như Tam A Ca - Duẫn Võ , nên y như người. Chữ "Võ" trong võ công cao cường. Nên trong các vị a ca , Tam A Ca - Duẫn Võ là võ nghệ tuyệt đỉnh nhất.
Nếu không giỏi võ thì chí ít thì cũng phải *thông kim bác cổ , kiến thức uyên thâm. Nói đâu xa như Cửu A Ca - Duẫn Hi , người trên thông thiên văn dưới tường địa lý. Mặc dù không giỏi võ công như các vị a ca khác nhưng vô cùng am hiểu thi thư xưa. Coi trọng lễ nghĩa vô cùng.
Nhưng muốn lập Thái Tử thì vị a ca đó phải vừa thông thạo võ vừa giỏi thi thư. Biết lễ nghĩa đối nhân xử thế , càng phải biết xử lý chính sự thì Đại A Ca ( Thái Tử ) - Duẫn Điền là vô cùng thích hợp. Cho đến năm Duẫn Điền 15 tuổi mới được phong Thái Tử.
Nhìn thấy đứa con vô dụng này , Thịnh Long Đế không thể kiềm nổi cơn thịnh nộ mà nói.
" Duẫn Ca ! Con nhìn chiến tích mà con đem về đi ! Chỉ có vài con thỏ nhỏ. Các người huynh đệ khác của con , không có lợn rừng thì cũng là hươu nai , còn con thì sao ? Cả ngày ở trong cung chỉ biết trêu hoa ghẹo nguyệt đùa giỡn với các tiểu cung nữ ! Con nói xem , con xứng làm Tứ A Ca sao ? Con xứng làm hoàng tử sao ? "
" Con...phụ hoàng à...con...."
Duẫn Ca ấp úng không nói được gì , Thái Tử mới mở lời xin tha.
" Phụ Hoàng , đệ ấy là kỹ năng săn bắn còn chưa tốt...về rèn luyện chăm chỉ là sẽ khá lên thôi ! Ở đây có cung nhân ! Mong phụ hoàng nể mặt Tứ Đệ ! "
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]