Mãi không thấy A Đào về , Nguyệt Cầm cho Phỉ Ý và A Diêu đi tìm.
Nhưng ở lều trại của Tứ A Ca , xong chuyện quần áo của A Đào rách tả tơi , người vẫn còn run lẩy bẩy , vừa mặc được y phục liền gắng gượng hết sức chạy ra khỏi nơi mà cô cho là dơ bẩn.
Đến bên bờ suối thì ngã khụy xuống. Đến chiều tối khi Phỉ Ý đến tìn chỗ bờ suối mới thấy A Đào người đã ngất lịm đi , quần áo thì rách rưới người đầy vết bầm tím. Phỉ Ý gọi A Diêu đỡ A Đào về cung.
Nguyệt Cầm đang hầu hạ Diễm Hạnh chơi một trò chơi nhân gian , thấy Phỉ Ý và A Diêu đỡ A Đào quần áo rách rưới tả tơi , đầu tóc lòa xòa. Phỉ Ý giọng nói vội vàng thành khẩn.
" Công chúa , xin ngời gọi thái y. Lúc nô tì tìm được A Đào cô ấy đã bị ngất bên bờ suối rồi ! "
" Hả ! Người đâu ! Gọi thái y ! "
Cô vội cho người bế A Đào vào giường của mình , đuổi hết thái giám ra khỏi lều trại.
" Nguyệt Cầm ! Đem một bộ y phục mới của A Đào thay cho cô ấy ! Phỉ Ý , chuẩn bị bồn nước nóng , còn A Thu mau kêu ngự trù phòng nấu chút cháo tẩm bổ ! "
Diễm Hạnh ngày thường đối xử rất tốt với cung nhân hầu hạ mình. Đến mắng cũng rất hiếm , ko đánh đập bọn họ bao giờ. Nên bọn họ mới trung thành với Diễm Hạnh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-phu-nhan/2946965/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.