Ngày này Trần Tắc Minh hạ triều.
Đi được tới trước cửa nhà lại bị một người nghênh diện ngăn lại, tả hữu vội vàng tiến lên đuổi người, người nọ cao giọng nói: "Làm vương gia rồi nên ngay cả cố nhân cũng không nhận ra sao?" Trần Tắc Minh nghe thanh âm thật quen tai mới tập trung nhìn lại, người trước ngựa một thân trang phục thư sinh, cư nhiên là người đã lâu không gặp Dương Như Khâm.
Y dự tính ấn cước trình, Dương Như Khâm cũng nên vào kinh , vì thế sớm cùng tướng lãnh thủ thành liên hệ, lại vẫn không có nghe đối phương hồi báo gì, không thể tưởng được hắn lại bất ngờ ngay trước cửa mình xông ra. Trần Tắc Minh trầm ngâm một lát, xuống ngựa, chắp tay cười: "Vốn tưởng rằng Dương hiền đệ đến đây lại tránh mặt ngu huynh."
Dương Như Khâm đáp lễ: "Người thông minh làm việc, nguyên bản cùng người bên ngoài có hơi bất đồng." Hai người nhìn nhau cười.
Hai người vào Trần phủ, Trần Tắc Minh phân phó gia nhân mang lên đồ nhắm rượu, nói là nhiều năm không gặp nên đặc biệt vì Dương Như Khâm đón gió tẩy trần. Do vậy cả hai đều tránh đi sự tình biến động chính trị không nói tới, cứ một đường hàn huyên chuyện xưa, tuy rằng hai người đều mang tâm sự, nhưng đến cùng cũng coi như trò chuyện với nhau thật vui.
Sau khi hàn huyên một hồi, Dương Như Khâm bất ngờ nói: "Ta lần này là lấy thân phận bạn cũ mà đến, có vài lời khó tránh khỏi nói thẳng chút, vương gia chớ trách."
Trần Tắc Minh thấy hắn nhanh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-lenh/1150609/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.