Càng khiến người kỳ quái là sau khi đại quân tới nơi, Trần Tắc Minh cũng không giống như hai lần trước nhanh chóng xuất chiến, ngược lại chỉ thủ chứ không tấn công, mặc cho Hung Nô binh tại quan ngoại có bao nhiêu càn rỡ. Ngay từ đầu, mọi người còn tưởng rằng y đang chờ đợi cơ hội chiến đấu, nhưng hành động thủ thành này giằng co đến ba bốn tháng sau, chẳng những không chỉ địch nhân bắt đầu cười nhạo, mà còn ngay tại bên trong đoàn quân tung ra đủ loại tin vịt, có nói y nhát gan, có nói y e ngại quân địch, cảm xúc bất mãn càng ngày càng tăng. Cả khi Hàn công công nghe được đều đứng ngồi không yên, Trần Tắc Minh lại vẫn là không chịu xuất binh nghênh chiến.
Một ngày, lại có binh đến báo người Hung Nô phái đại quân công thành.
Hàn công công chạy lên tường thành vừa thấy, quả nhiên Trần Tắc Minh dẫn phó tướng Ngôn Thanh đang đứng đợi trên tường thành xem cuộc chiến. Dưới thành địch binh đông như kiến đã áp đến dưới thành, trên tường thành phi tiễn bay rào rào như mắc cửi, tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai. Xa xa tinh kỳ phất phới, tiếng huyên náo vang rung trời, quân địch đội ngũ đông nghìn nghịt một mảnh vọng không thấy điểm cuối, tựa như sóng thần biển lớn đập vào mặt mà đến. Rõ ràng là thành bảo vững như bàn thạch, trước thế công sắc bén thế như vậy cũng giống như một chiếc thuyền lá bị cuốn xoay theo dòng nước. Hàn công công chân đều nhũn ra, "Này, này thật đúng là sức mạnh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-lenh/1150584/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.