Tinh thần của Hoắc Thời Anh suy sụp trong suốt một thời gian dài, mãi đến đầu tháng Sáu, khi mùa nóng bức nhất trên sa mạc kéo đến.
Vào một ngày giữa tháng Sáu, đương lúc vầng mặt trời gay gắt nhất buổi ban trưa treo trên đỉnh đầu, toàn bộ cửa trấn Đông Doanh chìm trong tĩnh lặng, đường phố vắng tanh không một bóng người, thì một cỗ xe ngựa đột nhiên gióng trống khua chiêng xông vào trong trấn, đi giữa một đoàn người ngựa là một cỗ xe cực lớn, trước sau đều có những kỵ sĩ hùng dũng, trang bị đầy đủ vây xung quanh, đoàn người vừa đến trước cửa trấn thì bỗng nhiên thay đổi đội hình thành hai hàng, nhưng tốc độ của chiếc xe ngựa đi ở giữa vẫn không hề giảm, khiến cát bụi trên con đường đất thô sơ bay mù mịt, cứ thế một đường ngang nhiên chạy thẳng đến căn nhà đang để cửa mở của Hoắc Thời Anh.
Bà giúp việc đã nghe thấy tiếng động từ trước hoảng sợ mở cửa ra kiểm tra, hôm nay học đường của Đông Tuấn được nghỉ, thằng bé nghe thấy âm thanh ồn ào như vậy cũng chạy từ trong phòng ra tìm Hoắc Thời Anh, Hoắc Thời Anh đi ra khỏi phòng mìm ôm lấy vai thằng bé, dẫn nó ra trước cửa xem thử.
Ngoài cổng, một chiếc xe do bốn con ngựa kéo dừng ngang ngược ngay trước cửa ngõ, trước và sau xe đều có rất đông hộ vệ vây xung quanh, tiếng người tiếng ngựa ồn ào, khiến khung cảnh trước lối vào nhà Hoắc Thời Anh trở nên náo loạn, Đông Tuấn trợn mắt há hốc mồm ra nhìn.
Một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-lay-chong-nhieu-luong-tam-nhat/1033893/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.