Giờ lên đèn, Hàn Trọng đột nhiên ra lệnh điểm tướng, cố gắng chọn ra ba nghìn kỵ binh, ba nghìn cung thủ, ba nghìn Đằng Giáp binh, một vạn trường thương do Trần Tra tự mình thống lĩnh. Lại cử ra ba vạn tinh binh chia làm hai nhóm theo sát phía sau.
Trong lúc điểm binh, binh sĩ gác cửa ngăn lại hai người, là hai phó dịch của Cao Đồng. Một tên vênh váo ngạo mạn nói: “To gan, ta phụng mệnh giám quân đưa công văn khẩn cấp vào kinh thành, kẻ nào dám ngăn cản, tránh ra!”
Nói xong, hắn cầm roi thúc ngựa chạy qua, đột nhiên bị một cây ngân thương chặn trước đầu ngựa. Trần Tra mặc áo giáp cưỡi ngựa đi đến, ha ha cười nói: “Ái chà, hai vị huynh đệ đi trong đêm tối thế này thật vất vả, chậc chậc.”
Phó dịch lập tức rùng mình, vội nói: “Thì ra là Trần tướng quân, tướng gia nhà ta có công văn khẩn cần mang về kinh bẩm báo Hoàng thượng, không dám chậm trễ, chúng tiểu nhân chỉ thừa dịp ban đêm lên đường thôi.”
Trần Tra cười bảo: “Hai vị huynh đệ đợi một chút đi, Nguyên soái có lệnh, đại quân hai canh giờ nữa sẽ lên đường, bất luận kẻ nào cũng không được rời doanh trại, nếu không… giết không tha!”
Hai phó dịch liếc nhìn nhau, nén giận nói: “Nếu làm trễ nải công việc của tướng gia… Đây chính là hoàng mệnh, Trần tướng quân có nhận nổi không?”
Trần Tra cười cười lắc đầu: “Ta tất nhiên không đảm đương nổi, nhưng mà… hai vị huynh đệ lúc này ra ngoài, sợ sẽ lộ tin cho Bắc Tấn. Nguyên soái có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-gheo-quoc-cuu/197211/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.