Ngày hôm sau vào triều, trước khi chờ Hoàng đế tuyên bố hôn sự giữa đệ đệ Tướng quân và công chúa XX, Tướng quân mặt không biểu tình quỳ xuống tạ ân nhưng tâm tình rất ưu lo, ngày hôm qua tức giận quá quên bẵng mất vụ này, việc càng thêm phiền. Thừa tướng bên kia “khởi tấu bệ hạ” thì Vương gia trộm bảo với Tướng quân, có người cho ta một vò rượu ngon, chốc nữa hai ta đi uống rượu thôi; tâm lý Tướng quân đang nổi nóng nghe nói thế càng thêm tức giận, thấp giọng rống, uống cái gì mà uống, ban ngày ban mặt đi rủ ta uống rượu, tính làm tửu quỷ chắc!
Vừa dứt lời liền hối hận ngay. Hắn cúi đầu liếc nhìn Vương gia, nói, có gì không phải, xin tha lỗi cho ta, ta bực mình không phải tại ngươi, uống rượu đúng không! Đi! Sao có thể không đi được!
Vương gia không đáp.
Xe ngựa chạy về hướng Vương phủ một hồi rồi mà Vương gia vẫn không nói gì, Tướng quân trong lòng có điểm đứng ngồi không yên, hoàn toàn không biết nên nói gì mới tốt, hắn trước kia chưa từng gặp qua chuyện này.
Bỗng Vương gia đột nhiên bật cười bảo, đại ca ngươi tâm tình không tốt là do có chuyện gì xảy ra? Nếu không tâm sự với ta này? Tướng quân mới yên tâm lại, lại nghĩ tới chuyện sầu lo trong nhà, thở dài bảo, một lời khó thể nói hết được.
Trong lúc chờ rượu và thức ăn chuẩn bị tốt, Tướng quân vừa ngồi vào vị trí đã nốc cạn một hơi ba chén, Vương gia vội vã gắp đồ ăn cho Tướng quân, nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-gan-day-tuong-doi-phien/197071/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.