Con trai quản gia gõ gõ cửa phòng đệ đệ, không phản ứng. Hắn đẩy cửa bước vào, trông thấy đệ đệ đang khò khò ngủ say, con trai quản gia liền bật cười, Tướng quân vẫn chưa hiểu rõ đứa em trai của mình, cái gì mà tuyệt thực thắt cổ chứ. Con trai quản gia nắm cái mũi nhỏ của đệ đệ, đệ đệ hừ hừ bị đánh thức. Vừa thấy người ngồi trước giường thì lập tức duỗi tay ra nhào vào lòng ôm ấp.
Đệ đệ: ngươi tới rồi.
Con trai quản gia: Ừm.
Đệ đệ (cọ cọ đầu trong ngực): Anh hai biết rồi, tức giận thiệt lớn đó.
Con trai quản gia (vuốt vuốt tóc đệ đệ): Ừm.
Đệ đệ: Nhưng, ngươi đừng sợ hãi, ta cũng không sợ, anh hai kỳ thật rất thương yêu ta, chỉ cần ta kiên trì nài nỉ, anh ấy nhất định sẽ đồng ý cho hai chúng ta cùng một chỗ.
Con trai quản gia (tay nắm chặt đệ đệ): Ừm.
Đệ đệ: Ngươi sao mà cứ ừm với ừm miết, ngươi không có chuyện gì muốn nói với ta sao? (mân mê miệng ngẩng đầu đầy thâm tình nhìn con trai quản gia)
Con trai quản gia (nhìn đệ đệ cười thật ôn nhu): Chờ anh hai đồng ý ta sẽ quay trở về, anh hai không ở nhà thì hai chúng ta ở với cha. Ngươi phụ trách đọc sách trong nhà, ta phụ trách kiếm tiền bên ngoài, ngươi muốn ăn bát bảo kê ở Như Ý lâu ta mỗi ngày đều cho ngươi, ngươi không phải vẫn muốn tới đại mạc sao, ta dẫn ngươi đi, được không?
Đệ đệ (gật đầu): Ừm. (một lần nữa chôn đầu sâu vào lòng con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-gan-day-tuong-doi-phien/197070/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.