Mẹ của Tướng quân sau khi sinh đệ đệ của Tướng quân vài ngày liền tạ thế, lão Tướng quân khi ấy đang bề bộn giúp Tiên đế khai cương khoách thổ không để tâm tới chuyện nhà. Lần đầu tiên ôm đứa con trai nhỏ thì đứa nhỏ đã được hai tuổi gọi tiếng cha vô cùng to rõ hào sảng, bất quá không phải gọi lão mà là gọi quản gia của lão. Thằng con trai lớn mặt không biểu tình đứng ở góc tường kêu kiểu gì cũng không bước tới gần. Lão Tướng quân cả đêm không ngủ, sáng sớm hôm sau cho toàn bộ người hầu trong phủ nghỉ hết, chỉ lưu lại hai cha con quản gia trông coi nhà cửa rồi dắt theo hai đứa con trai quay về quân doanh. Rảnh rỗi thì mời quân sư dạy đám nhỏ cách nhận biết mặt chữ, đồng thời dạy thêm công phu quyền cước. Cha con ba người sinh sống cùng một chỗ hồi lâu, quan hệ dần dần chuyển biến tốt đẹp.
Đệ đệ đến ở một năm sau thân thể bắt đầu không ổn, sau đó dứt khoát trực tiếp bị đưa tới chỗ quân y ở để thuận bề chăm sóc, Tướng quân ban đầu còn mỗi ngày chạy tới nhìn nhìn, bởi vì đệ đệ không thấy người khác sẽ khóc, về sau không biết xảy ra chuyện gì đã chậm rãi bớt dần. Không thể không nói, đám quân y bọn họ cái gì cũng tốt thế nhưng chẳng phải cánh đàn ông hảo hán gì. Tính cách chanh chua, giọng điệu lí nhí thỏ thẻ, hằng ngày lăn lộn trong hoàn cảnh khắc nghiệt bão bụi liên miên đất cát phiêu phiêu vẫn không quên trang điểm tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-gan-day-tuong-doi-phien/197066/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.