Trẫm trước kia là lão Tam trong nhà, phía trên còn có Đại ca Nhị ca, khi đó Đại ca là Thái tử. Bốn huynh đệ chúng ta, phân biệt có ba người mẫu thân. Đại ca và Nhị ca mỗi người một người, trẫm và lão Thất cùng một người. Mẫu thân mọi người đã sớm mất, vị trí Hoàng hậu bỏ trống thật nhiều năm. Đại ca ngồi trên Thái tử vị cũng đã hơn mười năm, thời gian quá dài khó tránh khỏi việc lo lắng một ngày nọ địa vị không giữ được, nghẹn mãi nghẹn mãi như thế rốt cuộc nghẹn ra tật xấu, một ngày nọ cư nhiên vụng trộm tìm người xử lý Nhị ca. Toàn quốc khiếp sợ. Thái tử không còn, người được đề cử chỉ còn trẫm và lão Thất. Lão Thất ngày đó chạy tới hỏi trẫm, anh nghĩ xem hai chúng ta ai có thể làm Thái tử, trẫm vỗ vỗ đầu y, nói, đương nhiên là ta! Lão Thất không phục bĩu môi hỏi vì sao chứ, em thấy em cũng rất tốt mà. Lão Thất thật khờ, mấy ngày hôm trước y còn cường điệu với ta rằng mộng tưởng của em là làm một tour du lịch khám phá hết đại giang nam bắc. Phụ hoàng nói với trẫm, tuy thực lực con và lão Thất ngang bằng nhau, đều không có ưu điểm gì nổi trội, nhưng so sánh trên dưới, con quả thật có vài chỗ hơn người: mặt con thường thường không hề có bất kì biểu tình nào. … Không ngờ Phụ hoàng còn là một người hài hước. Tóm lại, không hề chậm trễ, trẫm thành Thái tử. Làm Thái tử thiếu sót rất nhiều, thứ nhất chính là trẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-gan-day-tuong-doi-phien/1353496/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.