Mùa xuân tháng ba, cỏ xanh trời chim bay lượn.
Một trận gió xuân thổi hoa đào rơi rất nhiều, bay lả tả rơi xuống người một thiếu niên ngọc thụ lâm phong, tóc đen xõa xuống dưới tàng cây, người thiếu niên mặc áo tơ lụa trắng, mặt mày như vẽ, trận mưa hoa đào này làm nổi bật hắn trông như thần tiên.
“Trường Bình Trường Bình Trường Bình….” Một giọng nói ồm ồm khàn khàn truyền tới, phá vỡ loạt hình ảnh tiên cảnh trước mắt.
Nghe thấy giọng nói này, thiếu niên dưới tàng hiện lên nụ cười cưng chiều, đuôi lông mày khóe mắt khẽ nhướng lên, khiến ánh mắt các cung nữ đang cắt tỉa cây hoa bên cạnh choáng váng.
“Sao ngươi còn chưa thay y phục, tóc tai còn bù xù?” Cùng với giọng nói đi tới là một thiếu niên vai rộng eo thon, mặt mày phóng khoáng sáng láng anh tuấn, hình dáng diện mạo đan xen giữa thiếu niên và thanh niên, trên mặt mang nụ cười sảng lãng, đôi mắt trong suốt, khiến người ta vừa nhìn đã không nhịn được khen một tiếng, đúng là một binh sĩ tuấn tú!
Người này chính là Phá Lỗ vừa mười sáu tuổi, y chạy tới đưa tay kéo Cơ Ẩn đi vào trong phòng, “Chẳng phải đã nói hôm nay theo ta đi đón dâu sao, ngươi còn lề mề như vậy, y phục không thay, tóc tai không chải, còn an nhàn thoải mái ở đây ngắm hòa đào, ngắm hàng năm cũng không chán. Hứa quản sự ơi Hứa quản sự, mau qua đây rửa mặt cho Trường Bình!” Lại gần nghe, giọng nói phá âm này có vẻ càng chói tai hơn, Cơ Ẩn cười khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-cua-tram-chay-roi/1356587/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.