Bàn về tâm nhãn, có thể Cơ Ẩn sẽ bỏ xa Phá Lỗ mấy ngàn dặm, còn bàn về thể lực cơ thể, Phá Lỗ có thể bỏ xa Cơ Ẩn cả một xích đạo. Vừa về tới điện Hàm Anh, Phá Lỗ không nói hai lời trực tiếp bắt đầu cởi quần Cơ Ẩn, khi nhìn thấy hai đầu gối sưng to đỏ bừng thì sắc mặt y trở nên kém vô cùng.
“Ngươi…. Rốt cuộc ngươi có thương thân thể mình không vậy hả?” Quay đầu lại, Phá Lỗ chỉ ném lại một câu nói như vậy, nhường vị trí bên cạnh cho Ngô Viện Sở, đầu không quay lại đi ra ngoài.
Cơ Ẩn vốn hoảng hốt vô cùng, nhìn Phá Lỗ dứt khoát chạy đi, giờ khắc đó bóng lưng tựa như chồng lên ở kiếp trước.
Khi đó, lần đầu tiên hắn nhìn thấy người thanh niên này đã rất có cảm tình. Có lẽ hướng về đôi mắt kia của y, có lẽ là hướng về phủ Chung sau lưng y, hoặc có lẽ là xúc động vì y làm tất cả cho Cơ Khang, ngay lúc đó Cơ Ẩn theo bản năng che giấu thân phận tiếp cận Phá Lỗ, tìm hiểu tất cả về quá khứ và sở thích của y, với tấm lòng nửa giả nửa thật thầm muốn lấy lòng thanh niên có dáng vẻ hào sảng hiên ngang đó.
Lúc đầu, hai người cũng từng tương giao rất tốt, cùng nhau say rượu Trường Khiếu, cùng nhau tay nắm tay du hồ, đàm luận chuyện vận mệnh giới giang hồ, rất vui vẻ.
Nhưng, khi sau hắn nhất thời vô ý bại lộ thân phận, người thanh niên kia vẫn luôn treo nụ cười sảng lãng trên mặt liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-cua-tram-chay-roi/1356586/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.