Cơ Qua liếc nhìn mấy quyển tấu chương về Thái tử và Dư Tương mà ám vệ trình lên, không nhịn được vuốt vuốt mi tâm.
Ba năm trước đây Giang Nam lũ lụt, phát xuống dưới ba trăm vạn bạc giúp thiên tai, nhưng bạc giúp nạn thiên tai thật sự phát tới tay dân bị nạn thế mà không đủ một phần! Rõ ràng lũ lụt rút nhanh, nhưng hai chi độ sứ được phái xuống không ngờ bị trượt chân rơi xuống nước, còn món tiền kia cũng theo đó trở thành một món nợ khó đòi.
Nếu như ông ta nhớ không lầm, tri phủ Hàng Châu chính là một trong những môn sinh của Dư Quân, vậy số bạc bị ngầm chiếm đoạt này rốt cuộc đi đâu, không nói cũng hiểu.
Mùa đông năm trước, Chung Phái mang theo quân Phá Lỗ đi đánh trận với Bắc Hồ, vì binh giới xảy ra vấn đề, không ít áo giáp mỏng như tờ giấy, khiến thắng trận đấy vô cùng gian nan, cuối cùng thế mà còn xuất hiện tình trạng trong áo bông bỏ thêm cỏ lau vào, mấy ngàn binh lính chết vì lạnh. Còn sau chuyện này, nhà họ Dư có một thương đội tới Bắc Hồ kiếm đầy bồn đầy bát, thậm chí có một trại ngựa mới xây ở Bắc Cương hình như cũng có liên quan tới nhà họ Dư.
Chuyện tới cuối cùng bất quá cũng chỉ giết chết hai binh bộ lang trung chứ không giải quyết được gì, có thể thấy rõ thế lực nhà họ Dư lớn cỡ nào.
Gần năm năm, chuyện như vậy quả thật nhiều vô kể, Cơ Qua tức giận trán nổi gân xanh, giơ tay ném tấu chương, “Thật đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-cua-tram-chay-roi/1356574/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.