Nhìn con trai liên tục chửi bới đập phá đồ đạc, trong lòng Di phi lại chửi rủa lúc trước vì đứa con trai này mà buông tha cơ hội của mình đúng là ngu ngốc, vô cùng ngu ngốc! Nàng ta quay đầu nhìn thoáng qua trong gương, gương mặt bên trong mơn mởn như quả đào, nhìn thoáng qua tựa như giai nhân hai mươi tám tuổi, nhưng nếu tiếp tục bị đứa con trai ngu ngốc này làm khổ, sợ là không bao lâu nữa sẽ già mất, rồi giống như Hoàng hậu.
Không, nàng ta tuyệt đối không cho phép mình suy bại tới tình cảnh như vậy.
“Nương, nương nhất định phải giúp con! Nếu không xả được cơn tức này, chẳng phải con trai phải nhịn đến chết à!” Sau khi đập vỡ đồ sứ đầy đất, Cơ Huyên đi tới bên cạnh Di phi ôm cánh tay nàng ta lắc lắc, “Nương, nương, nương nói đi, con nên làm thế nào mới có thể giết chết hai tiểu tiện chủng kia?” Vừa nghĩ tới trên đường mình hồi cung gặp Đinh Tố Vi, còn bị nàng cười nhạo một trận thì giận đến hai mắt đỏ bừng, vẻ mặt đầy sát ý.
Di phi vuốt vuốt mi tâm, nàng ta thật sự không hiểu rốt cuộc con mình có não hay không nữa. Bản thân mình năm lần bảy lượt bảo nó đừng trêu chọc Chung Phá Lỗ, nó không nghe, rảnh rỗi không có chuyện gì làm lại đi tìm Chung Phá Lỗ. Nếu nó có thể lên kế hoạch chu toàn hung ác hãm hại Chung Phá Lỗ thì cũng được, nhưng lần nào cũng đều xông thẳng trực diện, để người ta bắt được nhược điểm không nói, còn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-cua-tram-chay-roi/1356573/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.