Chương trước
Chương sau
Sau khi Lý Viên Kỳ rời đi Trình Hàn Nhất liền không vui vẻ một chút nào Quách Hinh cũng không dám lên tiếng chỉ đành dọn dẹp hỗn độn mà chủ tử vừa làm ra mà thôi

“Rốt cuộc tại sao Hàn Tuấn hắn lại kiên quyết giành Kỳ nhi với ta như vậy, đã vậy Như An còn đứng về phía hắn, quả thật ta không cam lòng, nếu không phải vì có được Kỳ nhi ta cũng không muốn huynh đệ tương tàn nhau như vậy”

“Thuộc hạ hiểu nhưng điện hạ nếu cứ tiếp tục như vậy Hoàng vị cũng khó mà có được huống hồ là Lý tướng quân, bây giờ bên ngoài không biết như thế nào lại có tin đồn là người muốn hãm hạu nhị điện hạ, nếu như giữ Lý tướng quân ở lại đêm nay ngày mai sẽ có tin đồn Lý tướng quân cấu kết với người, như vậy sẽ khiến cho Lý tướng quân vô duyên vô cớ dính vào rắc rối”

Quách Hinh nói rất đúng nhưng trong lòng Trình Hàn Nhất không vui vẻ nổi, nghĩ xem làm sao hắn vui khi người hắn thương đang bên cạnh chăm sóc đệ đệ hắn cơ chứ

“Điều tra rõ việc này xem rốt cuộc là ai không muốn sống nữa mà gây ra chuyện này”

“Thuộc hạ tuân lệnh”

Quách Hinh nhanh chóng rời đi, Trình Hàn Nhất mệt mỏi tựa người vào ghế, hắn cũng không muốn triệu thiếp thất đến hôm nay hắn đã quá mệt mỏi, hắn nuối tiếc cái ôm khi nãy, cũng nuối tiếc mùi hương trên người Lý Viên Kỳ

Bên phía Trình Như An sau khi trở về liều liền quỳ xuống trước mặt Lý Viên Nhi mà hối lỗi

“Viên Nhi đừng giận ta nữa ta biết ta sai rồi”

“Ta không giận tỷ, tỷ đã làm gì đâu mà ta giận”

Trình Như An biết bản thân lúc nãy bỏ lại Lý Viên Kỳ bên cạnh Trình Hàn Tuấn là không đúng nhưng dù gì nhị ca nàng cũng đang bị thương ít ra vẫn an toàn hơn đại ca không phải sao

“Là ta sai, ta bỏ Kỳ nhi ở lại nhưng mà tin ta, ta chắc chắn Hàn Tuấn huynh ấy không dám làm ra chuyện gì đâu”

Lý Viên Nhi không thèm để tâm đến Trình Như An, bản thân ngồi xuống ghế mà nhăm nhi ít bánh trên bàn

Trình Như An biết bản thân mình sai cho nên không dám đứng dậy, vẫn ngoan ngoãn mà quỳ, hôm nay nàng đã để Lý Viên Nhi tức giận nhiều lần rồi cho nên đáng để quỳ

“Người quỳ ở đó làm gì nếu có người vào đây chắc chắn sẽ nói ta khi quân phạm thượng bắt công chúa quỳ mà bản thân lại ngồi thoải mái như vậy”

“Bọn họ nói gì ta liền trách tội bọn họ”

“Vậy sao, nhưng ta thì không dám để công chúa quỳ như vậy đâu”

Trình Như An nghe vậy liền biết Lý Viên Nhi đã tha lỗi cho mình nàng mau chóng đứng dậy

“Người cách xa ta một chút công chúa điện hạ”

Trình Như An cười khổ khi nghe Lý Viên Nhi nói vậy, nhưng ít ra nàng cũng không cần phải quỳ nữa

“Ngày hôm nay xảy ra nhiều chuyện quả thật nếu không có Viên Nhi ở đây ta chắc chắn sẽ buồn chết đấy”

“Vậy sáu năm qua không buồn à hay người tìm được niềm vui rồi, đúng vậy xung quanh người nhiều nam tử như vậy chọn đại một người cũng có thể khiến người vui”

“Làm gì có chứ, ta không quan tâm bọn họ ta chỉ để tâm đến Viên Nhi mà thôi”

Lý Viên Nhi nghe vậy trong lòng liền vui vẻ, mặc dù nàng còn nhỏ nhưng nàng biết hết tất cả mọi việc, nàng cũng biết việc hai nữa nhân ở bên nhau thật sự không phù hợp nhưng có làm sao chứ miễn bọn họ thấy vui là được ngược lại không ảnh hưởng đến ai, không phải phụ thân là nam nhân nhưng vẫn ở bên nhau rồi sinh ra nàng cùng ca ca sao, vậy thì nữ nhân ở bên nhau có gì là sai cơ chứ, nếu nam nữ ở bên nhau được thì bọn họ cũng ở bên nhau được, quan trọng là bọn họ thương nhau chứ không phải vì việc nối dỗi

“Ngày hôm nay ta cứ cảm thấy chuyện này bất thường, nhất định phải điều tra nếu như có người muốn lợi dụng chuyện này đổ tội cho ca ca ta thì phải làm sao”

“An tâm cho dù có đỗ tội cũng không cần lo lắng phía sau Kỳ nhi là Lý đại tướng quân phụ thân muội, còn có phụ thân và phụ hoàng ta hai người bọn họ xem muội và Kỳ nhi như hoàng nhi của họ, sẽ không để người nào hãm hại hai người đâu”

Lý Viên Nhi nghe Trình Như An nói cũng yên tâm nhưng dù thế nào cũng phải tra rõ còn có dẹp bớt đi những tin đồn không hay bên ngoài, bên cạnh Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn có quá nhiều người nhìn như thế nào cũng không thích hợp với ca ca của nàng, ca ca của nàng ở bên cạnh bọn họ nhất định sẽ tổn thương mất thôi

Trình Như An hiểu lo lắng trong lòng Lý Viên Nhi nhưng nàng không thể nói giúp được gì cho hai vị hoàng huynh của mình, quả thật vương phủ của bọn họ thiếp thất không ít, Lý Viên Kỳ lại là tướng quân nhìn như thế nào cũng không thích hợp ở bên cạnh hai người họ, Trình Như An đau đầu vô cùng

Sáng hôm sau khi Lý Viên Kỳ tỉnh lại lại bắt gặp cảnh tượng Trình Hàn Tuấn đang ôm chặt lấy mình không buông, y có chút bất lực, người này từ khi nào bám người đến như vậy cơ chứ nhưng y không dám cử động sợ sẽ động vào chân của Trình Hàn Tuấn như vậy không xong

Đúng lúc này Kim Hàn Minh đẩy cửa bước vào mà không thèm gõ cửa, nhìn cảnh tượng trên giường hắn chỉ nhíu mày một cái, nếu không phải Trình Hàn Tuấn bị thương hắn sẽ một phát quăng người cách xa khỏi Lý Viên Kỳ ra mặc cho người có thân phận là gì đi chăng nữa hắn cũng không sợ

Lý Viên Kỳ nhìn Kim Hàn Minh chỉ biết cười bất lực mà thôi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.