Trình Hàn Tuấn cũng phát hiện ra có người vừa vào nhưng hắn mặc kệ không buông Lý Viên Kỳ ra hơn nữa còn ôm chặt hơn
Kim Hàn Minh rốt cuộc không nhịn được mà ho nhẹ một cái
“Điện hạ người phải thay thuốc vết thương”
Trình Hàn Tuấn lúc này mới mở mắt nhưng bộ dạng không vui một chút nào
“Mới sáng sớm ngươi đến đây sớm làm gì, phiền phức”
“Ngươi nghĩ ta muốn đến hai sao nếu không phải nam hậu căn dặn ta chữa trị cho ngươi thì ngươi nằm mơ cũng không có chuyện ta đích thân dùng y thuật của mình mà chữa cho ngươi, cũng chẳng sáng sớm tinh mơ phải đến đây”
Kim Hàn Minh đáp lại, dù gì hắn cũng không sợ Trình Hàn Tuấn, bọn họ trên danh nghĩa là biểu ca và biểu đệ của nhau, không tính đến huyết thống hoàng thất thì chỉ là một Trình Hàn Tuấn thì không thể nào có thể làm khó Kim Hàn Minh hắn đây
Lý Viên Kỳ cảm thấy đau đầu không nghĩ rằng Kim Hàn Minh thế mà không xem Trình Hàn Tuấn ra gì, xem ra cả Thuận An quốc này chỉ có Hàn gia là xem thường hoàng thất ra, còn lại đều là sợ hãi
Kim Hàn Minh không thèm tranh cãi với Trình Hàn Tuấn nữa mà quay sang nhìn Lý Viên Kỳ, Lý Viên Kỳ gật nhẹ đầu ra hiệu mình vẫn ổn
Trình Hàn Tuấn nhìn hai người trao đổi ánh mắt mà trong lòng vô cùng khó chịu, hắn liền tỏ vẻ đau đớn sau đó quay sang nhìn Lý Viên Kỳ
“Chân của ta đột nhiên đau quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-cua-bon-ta/2650255/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.