Trác Tập A lợi liên tiếp bị ấm trà cùng bình rượu phang thẳng vào đầu, máu trên trán chảy xuống nhỏ tí tách từ hàm râu quai nón rậm rạp của gã, nhìn gã lúc này còn đáng sợ, hung hăng hơn lúc nãy.
Gã giận dữ hét lớn chỉ về phía Vĩnh Hạ:
“Tiện nhân trên kia… Ngươi muốn chết.”
“…A… Hự…”
Gã vừa nói dứt câu đã bị một cước của Dư Chấn Vũ làm cho văng ra xa mấy mét.
“Ngươi nói ai là tiện nhân…” Dư Chấn Vũ sắc mặt u ám nhìn chằm chằm gã, miệng mồm hắn không tốt, còn dám sỉ nhục nương tử của hắn.
Trác Tập A Lợi ôm lấy bụng gã mà rầm rì đau đớn, gã biết Dư Chấn Vũ không phải là lương dân bình thường, nhưng sự sỉ nhục này khiến gã không cam lòng nuốt xuống.
Gã cố đứng dậy từ trên mặt đất, nhặt lấy thanh đao sắt của mình hướng thẳng về phía Dư Chấn Vũ mà gầm lớn:
“Các ngươi… Các ngươi đừng hòng sống mà rời khỏi đây.”
Dư Chấn Vũ cười nhạt nhìn gã, hắn khinh khỉnh nói:
“Người không thể sống mà rời khỏi đây… Là ngươi.”
Vừa dứt câu tiếng vó ngựa ầm ầm kéo đến kéo theo đó là tiếng hô hào của đội quân có sức chiến đấu mạnh mẽ, Lư Tốn dẫn đầu đại quân hùng hổ tiến về phía đoàn người của Trác Tập A Lợi:
“Giết…”
Đám thổ phỉ kinh hồn bạt vía, chúng hét lớn trong sợ hãi:
“Là quân triều đình… Sao quân triều đình lại ở đây…”
Người này đẩy mạnh người kia, có kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-chang-dong-y-hoa-ly-di/3463032/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.