"Ngoài kia có chuyện gì mà ồn ào vậy?" Dư Chấn Vũ đang bàn bạc chiến lược cùng Lư Tốn và Trần Viễn thì nghe thấy tiếng hoan hô vợ mình ngoài lều không nhịn được mà tò mò hỏi.
Lư Tốn cười lớn vui vẻ trả lời hắn:
"Công chúa đang nấu chè trôi nước đón trung thu đấy ạ... Lúc sáng thuộc hạ hỏi công chúa... Người nói thuộc hạ cũng có phần... Haha..."
Trần Viễn bên cạnh cũng cười phụ hoạ mà nói tiếp:
"Ta cũng có... Công chúa đã hứa với ta rồi."
"..."
Dư Chấn Vũ im lặng ngẫm nghĩ một lúc mới nhếch miệng cười nói:
"Các ngươi nhờ phúc ta mới được ăn đồ nàng ấy nấu..." Nhớ lại những năm nàng ấy ở Dư gia, nếu hắn có ở nhà nàng đều cho nhà bếp đưa đồ ăn và điểm tâm nàng làm đến thư phòng hắn... Lúc đó hắn đều bảo bỏ đi... Hắn khinh thường tất cả vì cho rằng nàng để nô tỳ làm cho rồi nhận vơ là mình làm đem đến lấy lòng hắn... Thật không ngờ nàng thật sự biết trù nghệ... Hôm nay hắn phải ăn bù lại mấy năm qua lỡ bỏ đi mới được.
"..." Có tự tin quá không vậy tướng quân... Đây là suy nghĩ sâu thẳm trong lòng của Lư Tốn và Trần Viễn mà họ không dám nói ra.
***
"Của ngươi..."
"Tạ ơn công chúa..."
"Người tiếp theo..."
Đem tối khi mặt trăng tròn vành vạnh đã lên cao Vĩnh Hạ liền đem chè trôi nước phân phát cho các binh sĩ trong doanh, mỗi người khiêm tốn được một viên nhưng đã là quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-chang-dong-y-hoa-ly-di/2838518/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.