Vĩnh Hạ trân trối nhìn hắn, hôn nàng muốn tắt thở như vậy để trả lời câu hỏi của nàng sao? Có quá vô liêm sỉ không vậy... Nàng còn định kiếm câu gì mà mắng hắn thì bàn tay hư hỏng của Dư Chấn Vũ đã luồn vào trong nội y của nàng.
Vĩnh Hạ hoảng hốt mà nắm chặt lấy tay hắn, nàng bối rối kêu lên:
"Tướng quân... Chàng làm gì vậy?"
Dư Chấn Vũ không trả lời nàng, tay hắn giật mạnh nội y của Vĩnh Hạ mà vứt sang một bên, chóp mũi cọ sát vào hõm cổ nàng mà hít lấy hương thơm nhàn nhạt như như mùi hương hoa hồng nở rộ vào đầu mùa hè quyến rũ kiêu sa biết bao nhiêu...
Dường như hắn muốn nuốt cả hương thơm này vào bụng mà không ngần ngại cắn xuống xương quai xanh của nàng để đánh dấu, rồi lại quét lưỡi một vòng xung quanh vết cắn đỏ lờm đó... Những điều hắn làm đều làm cho cơ thể Vĩnh Hạ run bần bật lên vì sợ hãi...
Nàng bấy giờ đã biết ánh mắt hắn nhìn nàng lúc nãy là gì rồi? Là khát khao dục vọng bản năng của một nam nhân... Chỉ trách nàng tuổi còn quá nhỏ lại chưa từng nhìn thấy ánh mắt này nên không dễ dàng nhận thức được... Cứ thế mà khơi dậy ham muốn của hắn.
Nàng cố gắng nghiêng cười tránh đi những cái hôn trên cổ mình mà khó khăn cầu xin hắn:
"Xin chàng buông thiếp ra... Ưm..."
Dư Chấn Vũ tham quan hết chiếc cổ trắng ngần của nàng cảm thấy muốn di chuyển đi nơi khác thì nghe được lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-chang-dong-y-hoa-ly-di/2838511/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.