Vĩnh Hạ chưa từng trải nghiệm loại chuyện này ngây thơ nghe theo lời hắn, nàng cố gắng thả lỏng cơ thể mình để cho Dư Chấn Vũ tiến vào.
Dư Chấn Vũ nhìn nàng ngoan ngoãn như vậy cũng cảm thấy bản thân mình xấu xa nhưng đến bước này rồi hắn cũng không dừng lại đuợc nữa...
Hắn thở hắt ra một hơi nắm lấy chân nàng vác lên vai mình mà mạnh mẽ thúc mạnh vào trong... Cảm giác lớp màng mỏng của nàng bị hắn đâm thủng, sung sướng, cực khoái khiến hắn rên lên một tiếng đầy thoã mãn.
"Aaaa...." Vĩnh Hạ hét lên đầy đau đớn, hai mắt nàng trợn tròn không còn tiêu cự cảm giác bị xé rách, bị xâm chiếm nó còn kinh khủng hơn là cầm một con dao đâm vào người nàng.
Nàng nắm chặt hai bắp tay Dư Chấn Vũ mà oà khóc nức nở:
"Đau quá... Huhu... Xin chàng đó... Rút ra đi mà."
Dư Chấn Vũ đau lòng nhìn nàng, nhưng mà hôm nay không dứt điểm chẳng lẽ về sau mỗi lần nàng khóc lóc năn nỉ hắn đều phải rút ra sao? Như vậy thì không được... Dư Chấn Vũ thở hắt, cúi người xuống mà hôn lấy môi nàng, vừa hôn vừa nhỏ giọng dụ dỗ:
"Vĩnh Nhi ngoan... Từ từ sẽ hết đau..."
"Huhu... Nhưng thiếp đau lắm, chàng rút ra đi mà." Vĩnh Hạ vẫn không thể tiếp nhận nỗi được vật đang bành trướng trong người nàng mà vặn vẹo né tránh.
Dư Chấn Vũ càng bị hành động đó của nàng làm cho nóng rực, nàng nằm yên hắn còn có thể để nàng từ từ tiếp nhận còn nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-chang-dong-y-hoa-ly-di/2838510/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.