Trống trận vang lên, cờ tung bay, binh lính từng đợt lao xuống sườn đồi, trong làn khói dày đặc, như một mũi dao sắc bén đâm thẳng vào tim kẻ địch.
"Không tốt! Quân Diêm đánh lén."
Sau khi đã ý thức được nơi đóng quân của Bắc Vanh bị người ta đánh lén, còn chưa kịp xếp thành hàng nghênh chiến thì đã bị quân Diêm hung hãn lao đến đè xuống.
"Giết! Giết! Giết!"
Tiếng gầm của quân Diêm vang lên trong đêm đen, ngược lại những người lính Bắc Vanh thì chật vật khóc la.
Thuật Ngột Đồ thấy người bên mình càng đánh càng chết, nếu đánh tiếp chỉ sợ người bên mình đều chết hết, thiếu chút nữa bị dọa tiểu trong quần.
Quay đầu nhìn lại thì thấy Hách Liên Nhung Xuyên đang thong thả đi tới, hắn nháy mắt như bắt được cọng rơm cứu mạng.
Đông Vân quốc cũng không tham gia vào trận chiến giữa Diêm quốc cùng Bắc Vanh quốc, chỉ là tiếp tế lương thực, ngựa cùng binh lính. Đông Vân quốc có thế lực cường mạnh, lại. không động tới chiến loạn, là bá chủ một phương không ai dám trêu vào. Vậy nên nếu muốn sống, cũng chỉ có thể trà trộn vào đội ngũ của nhị hoàng tử Đông Vân này.
Thuật Ngột Đồ mặt đầy vẻ tươi cười thò lại gần: "Điện hạ! Huynh đệ tốt! Đại ca! Ngươi ở phí trung lập, quân Diêm tất nhiên sẽ không tấn công, liệu ta có thể trà trộn vào đội ngũ của ngươi rồi hai ta cùng nhau lui xuống không?"
"Ồ?" Hách Liên Nhung Xuyên dường như vừa hồi phục tinh thần sau khi xem một màn kịch tuyệt vời. Hắn khoanh tay rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-bao/213010/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.