Trời bao la.
Ngày 9 tháng 3 trời đông lạnh giá, lúc chạng vạng, mặt trời lấp ló ẩn hiện trong mây xám, gió đen thổi tới càng thêm lạnh buốt.
Mấy người lính đứng canh gác rải rác trên con đèo hẻo lánh này cũng bị gió Tây Bắc trộn lẫn với băng quật ngã. Từng người một súc đầu bọc tay áo, vai xốc xếch cầm vũ khí đông cứng, không nhịn được mà dậm chân hà hơi, hận không thể nhanh kết thúc đội hình này để trốn vào lều sưởi ấm.
Hiện giờ đang là thời khắc Yến quốc và Bắc Vanh quốc đối đầu, quân đội Bắc Vanh bọn họ đã đóng quân ở cửa quan này gần nửa tháng. Sở dĩ giằng co lâu như vậy, ngoại trừ việc Yến quốc liều chết chống cự ra, còn có cái thời tiết giá lạnh này. Vốn là có thể một lần hành động đánh xong, bất ngờ bị một trận tuyết rơi làm cho chậm trễ. Chân ngựa muốn rút khỏi nền tuyết còn khó chứ huống chi là chân người.
Chẳng lẽ ngay cả ông trời cũng đang giúp đỡ đám nhóc Yến quốc kia?
Các binh sĩ tưởng tượng trận đánh của hai nước liền một trận đâu đầu. Haiz, vẫn là nên tự suy nghĩ cho bản thân đi. Nghĩ xa xa, làm thế nào để giữ mạng mình trên chiến trường này là quan trọng nhất. Nghĩ gần chút, làm thế nào để rót rượu trắng nóng uống là quan trọng nhất.
Người lính nghĩ lại tư vị của rượu trắng, không nhịn được nheo lại đôi mắt.
Nhưng mà trước mắt lại không có rượu trắng, chỉ có một con đường đất đen lầy lội giống như một con rắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-quan-bao/213009/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.