- Sao lại nói dối anh?
Hắn tuy lo nhưng cũng không thể bỏ qua cho cô việc mà cô đã nói dối hắn để dự tiệc sinh nhật của Gian Tâm như thế, đến lúc hắn phải hỏi cô rồi.
Còn Vĩ Thanh, cô giật mình vì câu hỏi đó của hắn. Nhưng vẫn cố bình tĩnh và mỉm cười như không có gì:
- Em có nói dối anh chuyện gì đâu?
- Lại chối? Cứng đầu quá!
- Không có thật mà!
- Giấu anh đi đến chỗ của Gian Tâm? Không có thật sao?
Cô liền cứng họng, sau đó vẫn gượng đáp lại:
- Sao anh biết được vậy?
Đáp lại câu hỏi của Vĩ Thanh, là một câu hỏi không đúng trọng tâm:
- Sao lại nói dối?
"Em..." Cô nên giải thích thế nào bây giờ, chẳng lẽ lại bảo là Gian Tâm nhờ giấu chuyện này? Nói ra thế nào hắn cũng hỏi tiếp sao Gian Tâm lại đòi giấu, phiền phức hơn nữa. Cô ấp úng rồi im lặng, khuôn mặt trầm xuống...
- Không nói?
- Em không có câu trả lời!
- Được! Vậy thì trả lời câu khác! Hôm qua em đã làm những gì khi đến nơi đó?
- Thì chỉ dự tiệc sinh nhật và ăn uống...
"Uống rượu?" Hắn ta cắt lời cô.
"Ưm... rượu thì cũng có một ít!" - Cô nói.
Hắn ta cau mày:
- Một ít thôi sao? Hôm qua mùi rượu nồng đấy. Hôn thôi mà anh cũng muốn say theo luôn này!
- Thật à...
Cô nuốt nước bọt, đúng là hôm qua cô uống rượu hơi bị nhiều đấy. Nhưng mà tới mức hôn cũng say theo thì... cô không nghĩ tới.
Hắn ta nghiêm túc nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-phung/1247210/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.