Quả thật, Vương Thế không ngờ rằng Từ Anh lại cứng đầu như vậy. Anh gọi về còn không chịu về, đòi hỏi anh đến mời mới chịu. Đành rằng đây chính là lời cô nói lúc ra đi nhưng anh không hề nghĩ đó là thật. Đến hôm nay mới biết, người anh xem như em gái mấy năm qua đã có thể làm khó anh rồi. Người tài như cô, anh hạ mình một lần cũng không phải là không thể. Thứ quan trọng chính là thể diện. Đường đường là lão Đại của cả một tổ chức, chẳng lẽ lại cúi đầu trước một cô lập trình viên thấp cổ bé họng?
- Hạo Thiên!- Vương Thế lớn tiếng gọi.
- Em đây ạ!
- Chú chuẩn bị xe, đưa anh đến gặp Tiểu Từ.
- Thật sao?- Hạo Thiên ngạc nhiên- Anh đồng ý đến gặp em ấy sao?
Vương Thế cười khẩy:
- Nó biết ra giá, chẳng lẽ anh không biết trả giá? Giá cao quá, trả được đến đâu thì trả thôi!
Hạo Thiên mừng thầm. Chuyến này Vương Thế hạ mình, chắc chắn sẽ đón được Từ Anh về, vậy là đợt này tổ chức sẽ không lo thất bại nữa!
Từ Anh vừa về đến nhà thì ngay lập tức nhận được điện thoại của Tùy Phong. Cô hơi bực mình. Vừa đồng ý cho cô về, bây giờ lại đổi ý muốn cô quay lại làm việc hả?
- Em mới về tới nhà!
- Có người đến tìm em!- Người bên kia cất giọng trầm trầm.
- Là ai?
- Người từng ngủ chung giường với em!
Từ Anh vừa nghe được, liền nổi điên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-phung-co-chac-la-hanh-phuc/1931716/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.