" Em sai rồi! Sai vì yêu anh quá lụy! Sai vì để quá khứ khống chế cảm xúc! Sai nhiều lắm!"
Sáng nay, Từ Anh cảm thấy chân đỡ đau hơn nhiều nên quyết định đi làm lại. Vừa trông thấy cô, Tần Dương liền lập tức hỏi thăm. Từ Anh khi trò chuyện cùng anh thì thấy rất thoải mái. Tần Dương đẹp trai, lại tốt tính, nói chuyện với cô thỉnh thoảng cũng hay bông đùa vài câu khiến cô có cảm giác gần gũi vô cùng. Trong đầu cô bỗng lóe lên suy nghĩ rằng anh chính là cậu bé khi xưa. Đột nhiên Diệp An tiến tới:
- Tiểu Từ! Tuần sau chị tổ chức đám cưới. Mời em đến nhé!
Nhận tấm thiệp hồng từ tay Diệp An, Từ Anh tròn mắt ngưỡng mộ:
- Oa! Chị kết hôn sao? Em nhất định sẽ đến góp vui!
Diệp An chống tay xuống bàn, nháy mắt một cái:
- Chị muốn nhờ em làm phù dâu. Có được không? Bật mí là phù rể cũng rất đẹp trai nhé!
- Sao em lại từ chối chứ? Em cũng đang muốn tìm một nửa cho mình mà!- Cô đùa.
Tần Dương đứng bên cạnh bỗng thay đổi sắc mặt. Cô dám nói những lời này? Sẽ ra sao nếu để ai kia nghe thấy nhỉ?
Diệp An cười vui vẻ:
- Vậy cảm ơn em trước nhé! Bye!
Tạm biệt Diệp An, Từ Anh quay sang nhìn Tần Dương. Nét mặt anh căng thẳng hơn lúc nãy. Có phải là nghe cô nói muốn tìm bạn trai nên lo lắng không?
- Chị ấy có mời anh không?
Tần Dương lấy lại phong thái ban đầu, đưa mắt ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-phung-co-chac-la-hanh-phuc/108504/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.