Chương trước
Chương sau
Thật sự kế sách của Thái hậu làm cho người ta không kịp ứng phó, mặc dù Thái Tử giận không lộ ra, vào lúc này sắc mặt cũng trở nên cực kỳ khó coi, nhưng chỉ là trong nháy mắt, hắn cúi thấp đầu, trong giọng nói có chút lo lắng, "Như vậy!" Thái tử ngừng lại một chút, như có cái gì khó nói nên lời, "Khởi bẩm Hoàng tổ mẫu, vốn là định ba ngày sau đám cưới, đã là vội vã, nhưng nếu ngay bây giờ,  sợ  không còn kịp nữa, nếu xảy ra điều gì, sẽ khiến mọi người chê cười!" Thái tử hơi nhíu mày, như đang suy nghĩ vì Hoàng gia!
"Vốn là vội vàng, hai ngày này người của Lễ bộ cũng đều đã sắp xếp ổn thỏa, cho dù xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cũng đều vì Phụ hoàng các ngươi, chỉ cần hắn có thể tỉnh lại, những thứ này có coi là gì đây!" Gương mặt Thái hậu từ ái, nếu không trải qua chuyện vừa rồi, có lẽ còn tưởng rằng bà là người phụ nữ hiền hậu.
"Hoàng tổ mẫu nói đúng lắm, chỉ là vội vàng như vậy, đám cưới vụn vặt, sợ không đủ thời gian!" Nội tâm Thái tử còn muốn cự tuyệt, dù sao đã sớm an bài tốt, hiện tại đột nhiên thay đổi, chẳng lẽ muốn phí công nhọc sức sao!
"Cái này ngược lại không cần lo lắng, nếu từ bên ngoài nghênh đi vào, có lẽ là vội vàng, nhưng Vi nhi đã ở trong cung, tự nhiên sẽ không phiền toái như vậy, Hoa ma ma ngươi nói Lễ bộ gia tăng thời gian, về phần giỗ tổ, thời gian thật cũng không đủ, vậy liền không cần Lễ giỗ tổ!" Thái hậu suy nghĩ một chút, cực kỳ nghiêm túc, Hoa ma ma đáp một tiếng, nhưng cũng không đi ra, chỉ là phân phó cung nhân bên cạnh đi làm!
Này có phần buồn cười, nếu lấy vợ như vậy, chả khác gì dân thường lấy thiếp, chỉ là còn không bằng cưới thiếp, dầu gì người ta là thiếp cũng có thể được rước kiệu nhỏ, nhưng mà Mạnh Vi cái gì cũng không có, không đi cửa chính, không bái đường, không giỗ tổ, nhưng khiến các vị đại thần nhìn thấy, sâu trong lòng Mạnh Vi nàng, ngay cả thiếp cũng không bằng, Thái hậu quả là ghi hận!
Mạnh Vi cắn môi, bộ dáng trên mặt như bị uất ức, lúc cưới Vận Ninh, mười dặm trang sức màu đỏ, rất náo nhiệt, hôm nay đến lượt nàng, Thái hậu cho nàng khó chịu như vậy, rõ ràng là Thái tử phi, trên thực tế cũng là một thiếp thôi!
"Chỉ là, rốt cuộc lễ phục này quan trọng, chế tạo gấp gáp không kịp, cứ lấy của Vận Ninh, cho nàng mặc vào trước, bảo Phong nhi lấy ra từ Hoán Y Cục!" Thái hậu cười ha ha, hơi gật đầu, hình như cảm thấy ý tưởng của mình không tệ!
"Như thế chỉ hy vọng Phụ hoàng ngươi có thể mau mau tỉnh, Hoa ma ma dẫn nàng đi thay quần áo trước!" Gương mặt Thái hậu vui vẻ, trong đôi mắt cũng mang theo có chút từ ái!
Mạnh Vi cúi đầu, mặc dù trong lòng bất mãn, nhưng rốt cuộc lại không dám nói gì, đi theo phía sau Hoa ma ma, tay lại siết chặt, cuối cùng sẽ có một ngày nàng nhất định sẽ trở mình, khiến tất cả mọi người không thể không thần phục dưới chân nàng!
"Ai, trải qua khó khăn, hi vọng giang sơn Đại Dung chúng ta ngày sau có thể mưa thuận gió hòa, quyết sẽ không ra chuyện rắc rối gì!" Dẫn Mạnh Vi đi xuống, Thái hậu không để cho mọi người có ý muốn rời đi, tinh thần hình như không tồi, cùng mọi người nhắc tới việc nhà!
Bên ngoài truyền đến từng tiếng kêu thảm thiết của Tĩnh Tần, nhìn thời tiết trắng bệch, lại như mang thêm mấy phần phiền não, hầu hết mọi người ở Từ Ninh cung, cho đến Hoa ma ma trở lại, thời tiết sáng rồi, Thái hậu mới đưa mọi người đi ra!
Đi tới viện tử, mọi người chỉ thấy Tĩnh Tần bị trói trên một cây cột, trên bắp chân nàng là hai cây lược sắt, máu theo khe lược không ngừng chảy ra ngoài, Tĩnh Tần cúi mặt, nhìn qua lúc này, một chút khí lực cũng không có, sắc mặt tái nhợt dọa người, có lẽ là bởi vì chảy quá nhiều máu, tóc Tĩnh Tần rối loạn, chặn lại hơn nửa mặt!
"Nàng hôn mê!" Bên cạnh còn có hai người lấy lược dùng hình trên người Tĩnh Tần, chỉ thấy được bắp chân đã sớm máu thịt be bét, vết thương kia sâu đủ thấy xương, lược sắt đến mức, máu tươi chảy ròng!
"Dội nước cho nàng tỉnh!" Mặt người chủ hình không biểu cảm gì nói một câu, giống như đã sớm nhìn quen, mặt không biến sắc, cả nam tử bình thường nhìn thấy cái trường hợp này, cũng sẽ không lạnh nhạt như vậy!
Bên cạnh lập tức có người đáp một tiếng, nước kia đã sớm đặt ở đó, đã sớm chuẩn bị xong, đều là người có kinh nghiệm!
"Chậm đã!" Thái tử vẫn không nhịn được, nhìn Tĩnh Tần đã hôn mê, chịu tội này, trong lòng của hắn khó chịu, nhanh đè ép thùng nước của người nọ, không để cho nàng dội lên Tĩnh Tần!
"Thái tử điện hạ, các nô tài là phụng mệnh làm việc, cầu xin Thái tử điện hạ chớ làm khó bọn nô tài!" Người của Từ Ninh cung chỉ nghe theo chủ tử là Thái hậu, bất luận người nào nói, bao gồm Hoàng đế, họ cũng sẽ không nghe, trong lời nói không có ý gì tốt!
"Thái hậu nương nương có lệnh, thả Tĩnh Tần ra!" Vào lúc này Hoa ma ma từ bên trong ra, nhàn nhạt phân phó một câu, những người kia liền toàn bộ lui xuống!
Thái tử nhanh lên đi cởi trói cho Tĩnh Tần, cũng không kịp lễ, nhanh bế Tĩnh Tần lên, hắn cắn chặt răng, thù hôm nay, hắn tất nhiên nhớ rõ, hôm nay cho dù Tĩnh Tần được cứu, nửa đời sau cũng thành người phế nhân, kiêu ngạo như Tĩnh Tần làm sao có thể chịu được, hơn nữa, sơ hình này phải nhấc quần lên, lộ chân ra, đối với Tĩnh Tần thì điều này mà nói càng thêm vũ nhục, ngày sau, ngày sau Tĩnh Tần tỉnh lại, làm sao có thể tiếp nhận chính mình bị mấy hết uy thái, Thái hậu ác độc, cái này so với giết người còn làm người ta khó chịu hơn!
Thái tử ôm Tĩnh Tần đi lên, ánh mắt lạnh lùng liếc mắt nhìn Nạp Lan Tĩnh, mang theo vài phần thù hận, nhưng trên mặt lại cười hiền hòa, ở dưới ánh nắng mang theo ấm áp, Nạp Lan Tĩnh khinh thường liếc mắt, trên mặt mang mấy phần ngạo nghễ, đây đúng là Thái tử, điển hình Tiếu Lý Tàng Đao*, hắn cười càng lợi hại, thì hận lại càng sâu!
*Tiểu lý tàng đao:  Nụ cười giấu đao, một trong 36 kế trong binh pháp Tôn Tử
Nhìn Thái tử rời khỏi Từ Ninh cung, mặt Nạp Lan Tĩnh lạnh nhạt lập tức đổi sắc mặt, lo lắng như không còn là chính mình, "Nhanh đi nhìn biểu tỷ một chút!" Nàng nóng nảy nhìn Nhị hoàng tử, dưới chân cũng đi tới Thiên Điện, Vận Ninh mới vừa xảy thai, nàng rất lo lắng!
"Ừm!" Tâm tính Nạp Lan Tĩnh, dĩ nhiên Nhị hoàng tử hiểu rõ, hắn gật đầu một cái, cũng là theo Nạp Lan Tĩnh cùng nhau đi tới Thiên Điện!
"Nạp Lan!" Tam hoàng tử ở phía sau nhẹ nhàng gọi một câu, khẽ vươn tay ra, lúng túng ngừng giữa không trung, nhìn bóng lưng Nạp Lan Tĩnh, đột nhiên hắn không biết nên nói gì với Nạp Lan Tĩnh, nói mình còn thích nàng, hay là nói vì nàng, mình có thể để Nhị Hoàng Huynh đoạt được ngôi vị Hoàng đế, nhưng ở trước mặt Nạp Lan Tĩnh, nói cái chuyện tục này, không xứng với sự cao nhã của nàng!
"Đi thôi!" Bình Chiêu Nghi bất đắc dĩ nói một tiếng, càng đau lòng Tam hoàng tử, hắn động tình như vậy, cũng chỉ có thể là người đến sau, yên lặng quan tâm Nạp Lan Tĩnh!
Bên này, Nạp Lan Tĩnh cùng Nhị hoàng tử đi vào Thiên Điện, bởi vì bên trong Vận Ninh xảy thai, Nhị hoàng tử là nam tử không tiện tiến vào, liền chờ ở ngoài phòng, Nạp Lan Tĩnh mang theo Lưu Thúy cùng Thu Nguyệt nhanh đi vào, nàng cho là Vận Ninh sẽ nằm nghỉ ngơi, lại không nghĩ rằng Vận Ninh vẫn tỉnh táo, trên mặt mang nụ cười, giống như đang an ủi Xuân Hương vẫn chảy nước mắt  !
"Biểu tỷ!" Nhìn Vận Ninh không ngủ, Nạp Lan Tĩnh không khỏi gọi một câu, nhìn Vận Ninh tái mặt, trong mắt không khỏi nước mắt!
"Vô ngại!" Vận Ninh cười cười, kể từ khi vào hậu cung, vẫn là Nạp Lan Tĩnh lo lắng nàng, "Đứa nhỏ này vốn cũng không nên sanh ra, không chỉ là Thái tử, cả Thái hậu cũng sẽ không bỏ qua hắn, thay vì là như vậy, chẳng làm cho người ra đi trên tay của ta, để cho hắn có ít tác dụng!" Vận Ninh cười thản nhiên, nhưng Nạp Lan Tĩnh đã từng làm mẫu thân, mặc dù biết rõ đứa nhỏ này bị người tính toán, cũng sẽ lựa chọn liều mạng, nếu không phải người mẹ vạn bất đắc dĩ, cùng sẽ không hại chết con của mình.
"Biểu tỷ!" Nạp Lan Tĩnh lau nước mắt, trong lòng khó chịu, nhưng không biết nên nói gì an ủi nàng!
"Tốt lắm, ta chờ ngươi ở thời điểm họ thành hôn, xướng tuồng nào!" Vận Ninh cười cười, Nạp Lan Tĩnh động tay chân trên người Hồ ma ma, nàng rất rõ ràng, "Ngươi cũng không cần khổ sở vì ta, ta cùng đứa nhỏ này không có duyên phận, hơn nữa, ta cũng không muốn đi nhìn hắn cùng với nữ tử khác thành thân!" Vận Ninh nhìn sắc mặt của Nạp Lan Tĩnh không tốt, suy nghĩ một ít lý do, dù sao nàng đã từng ưa thích Thái tử!
"Biểu tỷ, ngươi khác an ủi ta rồi, hiện tại quan trọng nhất chính là thân thể của ngươi!" Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng lau chùi khóe mắt, nữ tử thông minh kiêu ngạo như vậy, chỉ có thể nói hồng nhan bạc mệnh!
"Yên tâm đi!" Vận Ninh bàng quang nói một tiếng, cúi thấp người, "Ta đã để Xuân Hương đi ra hiệu, khiến Thôi Nguyên cùng ca ca chuẩn bị sẵn sàng!" Nàng ghé vào bên tai Nạp Lan Tĩnh, nhẹ giọng!
Nạp Lan Tĩnh gật đầu một cái, nàng chính là biết được, Vận Ninh làm như vậy không chỉ vì đối phó Tĩnh Tần, mà là nhìn thấu Thái hậu ra chiêu gì, cho nên ra khỏi như vậy, chính là để Xuân Hương có thể bằng thời gian nhanh nhất  , truyền tin tức này ra khỏi cung, Thôi Nguyên là Cửu Môn Đề Đốc, trong kinh thành áp chế người Dương Quốc công, không để cho hắn sai lầm, nội viện hoàng cung dĩ nhiên là phải giao cho Cung Ngao, để cho hắn mau mau chuẩn bị, tránh để lỡ thời cơ!
"Trong Đông Cung cũng có người của ta, nếu Thái tử có động thái gì, tất sẽ bẩm báo, nhưng mà bây giờ ta lo lắng nhất vẫn còn ở phía sau!" Trong mắt Vận Ninh mang theo vài phần phiền muộn, nàng đi theo bên cạnh Thái hậu lâu như vậy, dĩ nhiên biết Thái hậu tâm kế thâm hậu, quả quyết sẽ không dễ dàng bị người đối phó như vậy!
Nạp Lan Tĩnh hơi nhẹ gật đầu, suy nghĩ Vận Ninh giống nàng, ai cũng không rõ lão hồ ly Thái hậu này  ra chiêu số gì!
Bởi vì thời gian cấp bách, Nạp Lan Tĩnh nhìn Vận Ninh không có gì đáng ngại, nhanh đi ra ngoài, cùng Nhị hoàng tử đi trở về, mới lặng lẽ nói một câu, "Để cho ngươi chuẩn bị xong, sẽ cùng Quý nhân áp vào Hoàng cung, trước mặt của mọi người, vạch trần thân phận thật của Thái tử!" Nạp Lan Tĩnh vừa vào phòng, nhìn bốn phía không ai, cùng Nhị hoàng tử nói một câu!
"Ta đã phái người đi ra ngoài, bên kia Phụ hoàng còn có thể sống hai ngày!" Nhị hoàng tử hơi nhẹ gật đầu, hắn bỏ thuốc Hoàng đế, dĩ nhiên đã canh thời gian, thời gian hai ngày này, hắn cảm thấy đủ kéo Thái tử xuống ngựa.
"Đúng rồi,  người đi nhìn Hữu tướng phủ, ta hoài nghi Hữu Tướng đã là người Thái tử!" Nạp Lan Tĩnh nhíu nhẹ mày, Hữu Tướng cực kỳ sủng ái Mạnh Vi, nàng có thể gả cho Thái tử, nghĩ đến Thái tử không hứa hẹn với Mạnh Vi cái gì, ngay tiếp theo đối với Hữu tướng phủ những gì, đối với Dương Quốc công, nàng đến lúc đó không nhiều lo lắng, nếu đoán không lầm, Thái hậu đã để người của Khánh quốc công phủ canh chừng bọn họ!
Hôm nay chuyện quá khẩn cấp, mặt  Nhị hoàng tử cũng khó được vẻ nghiêm túc, về Hữu tướng phủ, hắn để cho Tiêm Dạ tự mình xuất cung truyền tin tức, dù sao hiện tại người của Thái hậu sợ là đã hiện đầy cả Hoàng cung, trễ nữa chút, không dễ gì có thể đi ra ngoài!
Trong lòng Nạp Lan Tĩnh có chút khẩn trương, hai tay của nàng nắm thật chặt, trận đánh này nhất định phải thắng, phập phồng phập phồng lâu như vậy, nhưng Dương gia vẫn không đổ!
"Còn có ta, Dương Quốc công mặc dù có binh quyền, nhưng có Cung Tướng quân cung cấp danh sách, Binh Dương gia đã bị người kiềm chế, trong kinh thành này cũng chỉ có Thôi Nguyên cùng Cung đại nhân có thế lực, chỉ cần bọn họ liên thủ, người liền không thể phản kháng!" Nhị hoàng tử nhẹ nhàng lôi kéo tay Nạp Lan Tĩnh, để cho nàng buông lỏng, vô luận là trong kinh thành hay bên ngoài, đã an bài thỏa đáng, quyết sẽ không xuất hiện cảnh tượng đại quân áp, hơn nữa mình đã đề phòng, liên thủ với người ở cửa ngoại thành, tuyệt đối không thể xuất hiện loại hiện tượng này, mặc dù trong cung người của Thái hậu cùng Tĩnh Tần nhiều, nhưng Cung Ngao là thủ lĩnh Ngự lâm quân, hắn ra mặt, cung nhân tự nhiên không có lợi ích gì!
Nạp Lan Tĩnh gật đầu một cái, mặc dù chuyện này tất cả nằm trong lòng bàn tay, nhưng lòng của nàng vẫn lo lắng, dù sao tính tình Thái tử nàng biết được, sẽ không đánh khi chưa nắm chắc phần thắng, đến tột cùng có chuyện gì mình không có nghĩ tới? Hơn nữa Thôi Nguyên cùng Cung Ngao, cả hai không khả năng thay lòng, đến tột cùng Thái tử còn có biện pháp gì?
Nạp Lan Tĩnh cúi đầu suy nghĩ, nhưng đúng là vẫn còn không ngờ, Thái tử sẽ dùng chiêu gì, nhưng thấy trời đã tối, vậy thì đến lúc Thái tử thành hôn, mặc dù không giỗ tổ, Mạnh Vi cũng trực tiếp bị đưa vào Đông cung, nhưng bữa tiệc muốn có, bởi vì vội vàng, người cũng không coi là quá nhiều, hơn nữa bữa tiệc này là ở bên hồ đình, chỗ ngồi mọi người cũng đều tùy ý!
Thời điểm Nạp Lan Tĩnh đi tới, đã thấy có người tới, mấy người vây tại một chỗ, đang nói những chuyện gì, mà Dương Quốc công cũng là cùng Khánh quốc công rất gần, hai người trầm mặt, đều không nói chuyện, ngược lại nhìn Dương Quốc công bên cạnh dẫn theo một nữ tử, chính là Dương Nghiên đích tỷ, Dương Vân, Dương Quốc công con trai trưởng Dương Trạch cùng con thứ Dương Hạo gặp chuyện không may rồi, hiện tại Dương gia nhưng cũng không thể gia truyền gia đinh rồi!
Về phần Hữu Tướng, sắc mặt của hắn lại rất khó coi, mọi người biết đều là Mạnh Vi bởi vì cái gì mà vào cung, nhưng mà hiện tại Thái hậu lại đối đãi với Mạnh Vi như  nạp thị thiếp, Hữu Tướng mất hứng nhưng cũng biết điều, mọi người cũng không cảm thấy kỳ quái, Nạp Lan Tĩnh cùng Nhị hoàng tử tìm chỗ ngồi xuống, đối diện An công chúa cùng  một người ngồi ở chỗ đó, nàng nhíu nhẹ mày, chẳng lẽ là Tần Quý Nhân vừa bị khi dễ đi, đến bây giờ cũng không có lộ diện!
"Cứu mạng với, cứu mạng với!" Mọi người tựa như tĩnh tọa, tựa như tán gẫu, tựa như tức giận, đều đắm chìm trong suy nghĩ chính mình, nhưng một tiếng cứu mạng, giống như chim bay xẹt qua chân trời, làm cho người ta nghe mà kinh hãi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.