Trời vừa sang thu, hoa quế trước sân phủ tỏa hương dìu dịu.
Ngày sinh thần Tạ phu nhân, cả tướng phủ sáng đèn rực rỡ. Lễ không quá lớn, chỉ mời thân tộc và vài vị đồng liêu cũ của cố tướng quân. Tiếng tỳ bà xen tiếng chén khẽ chạm, rượu thơm lan đầy đại sảnh.
Tạ phu nhân ngồi ghế chủ tọa, áo gấm xanh nhạt, nụ cười hiền từ mà uy nghi.
Phía dưới, các tôn thất lần lượt dâng quà mừng. Khi đến lượt Tạ nhị bá, ai nấy đều thấy sau lưng ông có thêm một thiếu nữ áo hồng nhạt, tóc cài trâm ngọc, dung mạo dịu dàng như khói sớm.
“Đây là cháu bên nhà nhị thẩm,” ông cười hề hề, khom người. “Con bé từ nhỏ hiếu thuận, hôm nay xin theo mợ ra mắt, tiện dâng lễ vật chúc thọ phu nhân.”
Tạ phu nhân hơi khựng lại. Mắt bà khẽ chau, nhưng vẫn giữ lễ:
“Khách của thân tộc, cứ để tự nhiên.”
Triệu Uyển Cơ cúi người dâng lễ, giọng mềm như tơ:
“Vãn bối kính chúc phu nhân phúc thọ an khang, phúc thọ vô cương.”
Tạ phu nhân gật nhẹ, không mất phong độ chủ vị:
“ Triệu tiểu thư đa lễ rồi, đa tạ.”
Ánh mắt bà bình đạm quét qua một lượt, rồi khẽ phất tay:
“Mời vào ngồi.”
Ngay lập tức, ma ma tiến lên hành lễ, dẫn nàng về cuối hàng nữ quyến.
Đêm xuống, tiệc càng thêm náo nhiệt. Ánh nến chiếu trên gương đồng phản ra từng mảnh sáng lay động.
Tạ Vũ Nghiêu uống vài chén, sắc mặt vẫn bình thản, chỉ có phó tướng Lục Phong đứng gần thấy môi chàng khẽ nhíu.
“Rượu hôm nay vị là lạ…” Tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-phu-co-thuong-nhan/4794812/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.