Sáng hôm sau, gà mới gáy canh, phủ Tạ đã vắng tiếng chân tướng quân. Đông viện yên ắng; chỉ có mùi trà mới và tiếng giấy lật nhẹ. Diệu Yên ngồi vào án, tóc vừa vấn xong, trâm cài còn mát, khóe mắt mang chút buồn ngủ… nhưng miệng đã cười. Đêm qua ồn ào thế nào thì thôi, hôm nay làm việc như thường.
“Tiểu thư, người thật dậy sớm.” Tiểu Hương bưng trà vào, nhìn bóng chủ nhân mà thở dài vui vẻ.
““Vẫn còn nhiều việc phải thu xếp,” Diệu Yên nhấp ngụm trà, “không chỉ chuyện trong Tạ phủ, mà việc dời thương cục của Lâm gia cũng chưa xong.”
Vừa vào kinh, nàng đã cho bốn người thân cận tạm ngụ tại mấy cửa hàng của Lâm gia. Cửa hàng chẳng lớn, song buôn bán yên ổn, người qua lại quen mặt, chẳng khiến ai để tâm. Bọn họ ở tạm chờ lệnh, còn mọi việc tính toán, Diệu Yên tự mình lo liệu trong im lặng. Nàng sai Tiểu Hương bày giấy hoa tiên, mực Tô, rồi ngồi xuống viết liền bốn bức thư. Viết xong, nàng lại bảo Tiểu Hương mang từng thư giao tận tay bốn người ấy.
Lá thứ nhất, gửi cho lão Trần. Nàng bảo ông đi dạo khắp các chợ trong kinh, xem chỗ nào người mua bán tấp nập, bến nào thuế cao, cổng nào xe hàng qua lại đông. “Cứ thong thả,” nàng viết, “đi ba lượt mới thật biết đường.” Lời ngắn mà ý sâu, chẳng khác tính ông bao nhiêu.
Lá thứ hai giao cho cô Phùng. Nàng dặn đi xem nhà quanh Nam Trạch, Long Thương, Tây Cẩm — nhà nào chủ muốn bán, lối nào xe qua thuận, hàng xóm có vướng quan nha hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-phu-co-thuong-nhan/4794810/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.