Vòng qua ngọn đèo, trước mặt xuất hiện một Tử trúc lâm. Trong Tử trúc lâm không có tiếng đàn của bạch y thiếu niên, cũng không có kẻ địchhung ác mai phục đã lâu, nhưng lại có mấy con rắn bò tới bò lui đi dạosau bữa ăn. Tường Phong vừa lấy gậy trúc múa may đuổi rắn, vừa lẩm bẩmtrong miệng, “Muốn tìm tiểu tiên nữ thật phiền phức quá, ở xa như vậythì không nói, từ sáng tới tối còn hô hào bảo vệ môi trường sinh thái gì đó, kết quả là rắn trong rừng trúc này ngày càng nhiều.”
Cuối cùng cũng đến được chỗ đất trống trong rừng trúc, Tường Phongvui vẻ hứng chí vứt gậy trúc trong tay chạy vào giữa lên giọng gọi to:“Tiểu tiên nữ! Tiểu tiên nữ!”
Bốn phía tĩnh lặng như tờ, một lúc sau, “xào xạt” vài tiếng, mấy dảilụa trắng từ trên trời giáng xuống, quấn vào thân trúc bên cạnh bangười. Ba người ngẩng đầu lên nhìn dải lụa trắng, một thiếu nữ áo lamche mặt nhẹ nhàng đáp xuống ngọn tử trúc cao bảy tám trượng trước mặt,rồi duyên dáng yêu kiều nhẹ phất tay áo từ từ theo dải lụa trượt xuốngdưới, tư thế ưu mỹ, phiêu diêu tựa tiên.
Trượt rồi lại trượt, bay rồi lại bay.”Xoẹt” một tiếng, giống như làtiếng vật gì bị cắt đứt. Lôi Tiểu Thư quay người ra phía sau, chỉ thấyTường Phong vẻ mặt vô tội cầm Du Long kiếm ngắn ngủn, trên kiếm còn dính một đoạt lụa trắng rõ ràng là mới vừa bị cắt đứt. Lôi Tiểu Thư mắt chữ O miệng chữ A, lập tức quay sang nhìn tiên nữ áo lam từ không trung téxuống.
Ngay lúc nhìn thấy thân ảnh màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-phong-truyen-ky/124306/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.