*Thê mỹ: Thê lương nhưng đẹp đẽ
“Ngoài ngươi ra ta không tin bất kỳ ai trong Mộ Dung sơn trang, bao gồm sư phụ ngươi Bào Đại An.”
Lôi Tiểu Thư ngẩn ra không biết nên nói gì, nên thật lòng cảm tạ sựtin tưởng của Tưởng Phong hay nên lên tiếng biện bạch cho sư phụ mình.Đột nhiên Tường Phong sáp lại gần, khuôn mặt tròn tròn chỉ cách tronggang tấc, “Ngươi là nam nhân mà sao lại thoa phấn thơm vậy?”
“Hả?” Lôi Tiểu Thư gãi đầu khó hiểu, trông rất vô tội, “Ta đâu cóthoa, sao ta có thể bỏ cái đồ thơm nức mũi đó lên người ta được chứ.”
Tường Phong đi quanh Lôi Tiểu Thư mấy vòng, lúc thì giật tay áo hắn,lúc thì áp sát vào cổ hắn, giống như một con chó ngửi Đông ngửi Tây,cuối cùng lấy bổ đao trên lưng hắn xuống kiểm tra tỉ mỉ rồi đột nhiênbiến sắc, “Không hay, trúng kế rồi!”
“Hừ, ta nói rồi mà, sao cái con khổng tước kia lại thả một mình ngươi đi chứ, thì ra hắn đã lén thoa Thập lý hương đặc chế của Mộ Dung gialên vỏ đao của ngươi từ lâu rồi, loại hương này bình thường không màukhông mùi, chỉ có loại thúy điểu nhà hắn nuôi mới theo dấu được, nhưnggặp nước thì sẽ tỏa ra mùi thơm đặc trưng.” Nói xong Tường Phong sầuthảm đưa thanh đao cho Lôi Tiểu Thư, bất bình chu miệng, “Xem ra hắn vốn không hề tha cho ngươi, nếu không phải vừa rồi ngươi bắt cá ướt thanhđao thì nói không chừng sẽ bị hắn theo dõi đến chỗ chúng ta cần đến đó.”
Lôi Tiểu Thư xem xét bốn phía không một bóng người, rồi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-phong-truyen-ky/124305/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.