Một đàn quạ đen gần đây tần suất xuất hiện vô cùng cao lại bay ngangqua đỉnh đầu, Lôi Tiểu Thư rầu rĩ cực độ đứng nguyên tại chỗ, bên cạnhlà giọng cười điên cuồng của Tiểu Phụng, “Hahahaha…, Lôi Tiểu Thư bộkhoái, lần này ngươi biết hoa kia tại sao lại đỏ vậy rồi chứ, nói khôngchừng đóa hoa đỏ nhất mà ngươi mới sờ vào kia cũng là dùng máu người đểnuôi đó…”
Đột nhiên, sắc mặt Lôi Tiểu Thư trở nên cực kỳ nghiêm túc, nhìn chằmchằm vào Tiểu Phụng. Tiểu Phụng bị thần tình cổ quái của hắn dọa cho một mẻ, lập tức nín cười ho vài tiếng, yếu ớt vân vê ngón tay: “Chuyện đó…là lúc nhỏ ca ca ta bịa ra dọa ta đó, ngươi đừng coi là thật, vừa rồi ta chỉ đùa với ngươi thôi.”
Lôi Tiểu Thư bỗng đưa tay chộp lấy Tiểu Phụng, không nói tiếng nào mà lôi nàng ta đi nhanh ra ngoài. Tiểu Phụng không vùng ra được, chỉ đànhlật đật chạy theo phía sau, “Ngươi sao vậy? Đã nói là ta lừa ngươi rồimà.”
Lôi Tiểu Thư không hề quay đầu, “Ta đột nhiên nghĩ ra một chuyện, chúng ta phải chuẩn bị một ít công cụ.”
Tiểu Phụng nghe vậy lại ngẩn ra, nhưng nhanh chóng thức tỉnh, dùngsức kéo Lôi Tiểu Thư lại, “Có phải ngươi lại phát hiện ra manh mối gìmới không?”
Lôi Tiểu Thư dừng lại, quay người nhìn nàng ta gật đầu khẳng định,“Vừa rồi chẳng phải cô nói là lấy máu nuôi hoa sao, ta đột nhiên nghĩđến chỗ Mộ Dung Thái Y sáng nay chúng ta tới, cô còn nhớ lúc đó Bích Ycô nương nói có ruồi không?”
“Ruồi…” Tiểu Phụng nhớ lại, hình như đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-phong-truyen-ky/124299/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.