Ánh mắt đồng nghiệp tùy tiện đặt trên người Thẩm Mặc quá chói mắt ba giây, nhớ tới tính tình người này, liền thu hồi ánh mắt, tự mình chơi tiếp.
Ý niệm muốn mời nàng ngay cả một giây cũng không thể duy trì.
Tính tình Thẩm Mặc quá lãnh đạm, cùng ai cũng không ác, những cũng không cùng ai thân.
Người như vậy quá khó để suy nghĩ a, tới mình ngược lại sẽ úy thủ úy cước (hình như là lo sợ tay chân).
Nhưng mà, khi ánh mắt những đồng nghiệp khác cũng chuyển dời đi, cặp mắt của người phía trước vẫn nhìn chằm chằm Thẩm Mặc, một giây cũng không dời.
Người nọ hướng Cổ Dĩ Mạt mời rượu lúc thấy Cổ Dĩ Mạt quay đầu sau liền thức thời rời đi, bây giờ chỉ còn Cổ Dĩ Mạt đứng ở chính giữa, trong tay là một ly rượu không, mà nàng đang quay đầu an tĩnh nhìn Thẩm Mặc.
Giữa đại sảnh phía trên có một cái đèn treo lớn, mái tóc dài của Cổ Dĩ Mạt buộc lên ở sau gáy, mấy sợi tóc rũ xuống sườn mặt, khuôn mặt tinh xảo có lẽ không cách nào hình dung ánh ra một thân ảnh mờ mờ, cặp mắt men say ẩn dưới bóng tối, không thấy rõ ưu tư.
Cổ Dĩ Mạt nhìn Thẩm Mặc, là một biểu tình lạnh băng như thường lệ lạnh như băng, thật giống như còn tản ra một cỗ tức giận, nàng nhìn Thẩm Mặc, chợt nhíu mày, dương dương cằm, động tác kia thật giống như nói: “Tới.”
Thẩm Mặc nhìn lướt qua toàn bộ phòng khách, thư kí Tô không biết chạy đi đâu, mà lúc này đối diện Cổ Dĩ Mạt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-nhu-di-mac/51105/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.