Tần Yên phiên ngoại:
Sau ngày đó, Thẩm Mặc liền biến mất.
Khi đó, tôi gào khóc tên Thẩm Mặc, nhưng chỉ có thể nhìn nàng khép lại đôi mắt rơi vào biển khơi, người trên thuyền sau khi cứu lên bắt đầu gọi cứu viện.
Tôi lại chỉ có thể rơi lệ, trong lòng bị sợ hãi và hối hận giằng xé, nơi sâu nhất trong cơ thể như vỡ tan, bị huyết dịch đỏ tươi chìm ngập.
Giống như đó là người tôi yêu vậy.
Thẩm Mặc được cứu lên sau đó đưa đến bệnh viện, tôi lại trốn tránh.
Tôi sợ phải thấy Thẩm Mặc đối với tôi thất vọng hay thậm chí là hận ý, tôi lấy đi vinh quang vốn thuộc về nàng, bản thảo duy nhất trên người nàng bởi vì nàng hôn mê, rút khỏi tranh giải, cũng như thế chôn vùi.
Tôi giành được hạng nhất cuộc so tài, cầm lấy cúp, có được vinh quang.
Tôi nhìn bằng chứng nhận cùng cúp, nhưng chỉ có thể thấy bóng dáng Thẩm Mặc trên kia khẽ khép lại đôi mắt, còn có tuyệt vọng nồng đậm.
Cũng bởi vì một tia ghen tị, tôi phá hủy cả thế giới.
Tôi đánh bể cúp, xé rách bằng chứng nhận, co rúc ở trên giường, mở to đôi mắt.
Tôi đang làm cái gì vậy?
Tôi đang làm cái gì vậy?
Tôi đang làm cái gì vậy?
Tôi thiếu chút nữa đã giết cái người đối với tôi thật lòng.
Tôi thiếu chút nữa hủy hoại người tôi yêu.
Tôi đã hủy hoại người tôi yêu rồi.
Tôi nhìn hai tay mình, tràn đầy nước mắt và máu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-nhu-di-mac/1863255/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.