Có rất nhiều chuyện, thật ra thì cũng không có đúng sai.
Nói như trong tình yêu, ví dụ như ủng hộ, ví dụ như cưng chiều.
Mà có một loại tình yêu, gọi là cái tủ.
Người ở bên trong lặng lẽ ôm hôn, lặng lẽ rơi lệ mỉm cười.
Cái tủ ấy cũng không phải mình, mà là xã hội, người khác, người thân bằng hữu.
Mà thật ra thì, tủ cũng không phải tủ, nhưng tình yêu thì vẫn là tình yêu.
Đây không phải là đúng sai, chỉ là quan điểm không giống nhau.
Đây không phải là cái tủ, chẳng qua là bao dung không đủ.
Mà tình yêu thì vẫn là yêu, ôm thì chính là ôm, nước mắt thì chính là nước mắt.
Tần Yên theo Đồ Ngu rời đi, theo lên xe Đồ Ngu, nhưng là một đường cũng không nói, ánh mắt ngông cuồng thường ngày nhưng lại rũ xuống, cũng không giống như là tức giận.
"Em vẫn thích nàng đúng không?" Đồ Ngu đóng cửa lại nắm lấy vô-lăng, nhìn về phía trước, cũng không cho xe chạy.
Nàng dùng yêu, không phải thích. Là duy nhất trân quý "Yêu".
Tần Yên quay đầu đi nhìn về bãi đậu xe bên ngoài của sổ đóng kín, chỉ cảm thấy, trong lòng như có xiềng xích ở nấp đâu đó rất rất sâu, rỉ loang lổ, vẫn còn dính lấy co rúc lại nơi tim.
Đã từng bởi vì hối hận mà tra tấn xiềng xích đến vỡ vụn, vì vậy nó lộ ra kêu gào.
Kêu gào rằng nó không cam lòng, rằng nó không mong muốn, rằng nó muốn chiếm lấy làm của riêng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-nhu-di-mac/1863254/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.