Mặc dù con đường đã bị phong tỏa, nhưng từ xa Kiều Vũ Tụng vẫn có thể nhìn thấy cửa hàng tạp hóa nhà mình đang mở cửa buôn bán.
Ngày nay, với sự phát triển của sàn thương mại điện tử, chưa nói đến những khu phố thương mại lâu đời như vậy, ngay cả những trung tâm thương mại lớn mới nổi, đến những ngày lễ Tết cũng không có nhiều người mua sắm, đi dạo.
Vài năm trước, một siêu thị lớn mở gần con phố này khiến doanh thu của cửa hàng tạp hóa gần đó giảm mạnh, đương nhiên cửa hàng tạp hóa trong gia đình Kiều Vũ Tụng cũng không tránh khỏi.
Tuy nhiên, Kiều Vũ Tụng biết cửa hàng nhỏ của gia đình anh vẫn phải mở cửa, tuy ba mẹ anh từ lâu không còn nghĩ đến việc kiếm tiền nữa. Nếu không mở cửa hàng, thì họ biết làm gì? Kiều Vũ Tụng không hỏi, anh không thể tưởng tượng được.
Thế giới thay đổi trong nháy mắt, thế nhưng cửa hàng tạp hóa tại nhà giống như vĩnh viễn ở trên con phố này, có thể cố chấp ở lại trong một thời gian, hoặc có thể bị lãng quên bởi thời gian.
Nhiều cửa hàng trên phố đã đóng cửa, Kiều Vũ Tụng đi ngang qua tầng dưới của nhiều hộ gia đình, anh ngửi thấy hương vị của bữa cơm tối.
Một vài giọng nói ầm ĩ từ các nơi truyền đến, phần nhiều trong số đó nghe không phải giọng địa phương, có lẽ không có người bản địa nào sống trong những ngôi nhà này.
Kiều Vũ Tụng kéo vali đến trước cửa nhà.
Từ Ngạo Quân đang xem chương trình TV trên điện thoại di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-ngu/899579/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.