Anh ngủ say đến mức không phân biệt được đâu là thực, đâu là mơ, thậm chí cả tiếng đồng hồ báo thức như đang ở trong một giấc mơ.
Kiều Vũ Tụng tưởng đó là tiếng đồng hồ báo thức trong mơ, không để ý tới, mãi đến tận khi anh tắt báo thức, nhưng tiếng chuông vẫn tiếp tục vang lên, cuối cùng anh cũng mở mắt.
Anh liếc nhìn xung quanh thấy trống không, lòng chợt hoảng hốt, vội vàng đứng dậy.
Kiều Vũ Tụng rất muốn chứng minh rằng anh không mơ, mà việc này thì rất dễ dàng. Thấy trên người không có mặc quần áo, lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, vừa nhìn xung quanh tìm quần áo, vừa không quên gọi lớn: "Tiểu Tiều? Tiểu Tiều!"
"Em đang ở trong bếp!" Tống Vũ Tiều trả lời.
Kiều Vũ Tụng nhìn ra cửa phòng, thấy cửa khép hờ, âm thanh từ bên ngoài truyền đến.
Ngày đầu năm mới, ngoài cửa sổ đặc biệt yên tĩnh.
Trời còn chưa sáng, đám người chúc mừng đêm giao thừa đoán chừng cũng còn đang nghỉ ngơi.
Các chuyến bay vào ngày này không đông đúc lắm, thậm chí có chuyến chỉ đạt 50%. Chắc chắn vào giờ phút này, rất nhiều người đã về tới nhà.
Kiều Vũ Tụng phải bay 4 chặng, các chuyến khứ hồi đều trải qua delay. Nếu mọi việc suôn sẻ, anh có thể về nhà trước nửa đêm.
Sau khi rời giường, Kiều Vũ Tụng thay đồng phục và bận rộn kiểm kê vali lên máy bay mà anh không làm được vào đêm giao thừa.
Mãi mới chờ đến lúc đến Tống Vũ Tiều về nhà, anh vẫn còn phải làm việc, Kiều Vũ Tụng không khỏi cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-ngu/899574/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.