Editor: Kaori0kawa
Beta: Mai_kari
Khi Giải Ý tỉnh lại, trời đã vào ngọ.
Hắn bị đói tỉnh, cũng không dám động, sợ đánh thức người trong lòng.
Ninh Giác Phi ngủ rất say. Từ đi tới thời đại này tới giờ, đại khái đây là lần đầu tiên y yên tâm mà ngủ như thế này.
Giải Ý thoáng cúi đầu, nhìn một chút gương mặt an tĩnh của người trong lòng, nhè nhẹ mà cười.
Dương quang đầu đông lười biếng chiếu rọi mặt đất. Trước đó, hắn lấy áo ngoài, áo trong vẫn còn ướt đẫm của Ninh Giác Phi treo trên cây phơi nắng, lúc này chỉ sợ đã khô hơn phân nửa rồi.
Có tiếng sột soạt sột soạt không ngừng vang lên bốn phía. Hắn ngưng thần nghe ngóng, suy đoán thanh âm là do chồn hay thỏ rừng, hoặc là tiểu động vật gì đó.
Hắn đang miên man suy nghĩ, lập tức phát hiện thân thể Ninh Giác Phi nóng như lửa, rất không bình thường. Chỉ nghĩ một lát, hắn liền hiểu ra, thiếu niên này đang phát sốt.
Lập tức không hề chờ đợi, Giải Ý thong thả mà cẩn thận ra thoát khỏi vòng tay của y, bò ra khỏi túi ngủ.
Hắn nhặt áo lông mặc vào, lập tức đến bên “túi bách bảo” tìm thuốc. Nguyên nhân sốt đơn giản là trong thân thể đang bị viêm hay bị lạnh, hắn tìm thuốc kháng sinh, thuốc hạ sốt, thuốc cảm mạo còn có các loại thuốc chứa vitamin cùng các nguyên tố vi lượng cơ thể cần gì đó, rồi lấy một chai nước khoáng bên hông túi ra.
Hắn ôm cả người Ninh Giác Phi cùng túi ngủ trong tay, để đầu của y gối lên khuỷu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-ngo-tai-thi-quang-chi-ngoai/1353459/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.