Đưa thì cũng đưa về rồi, nguyên chủ lại còn mang thai, sau bảy tháng lại sinh ra một đôi song sinh là bé trai, vẫn chưa kịp đặt tên, chỉ gọi là “Đại Bảo” và “Tiểu Bảo.”
Sau khi nguyên chủ trở về vẫn luôn buồn bực không vui, nhưng lại thật lòng quan tâm và thương yêu hai đứa con của mình.
Ký ức về khoảng thời gian nguyên chủ về tướng quân phủ kia rất mơ hồ, chỉ còn lại vải mảnh vụn vặt mà thôi, từ đó có thể nhìn ra được nguyên chủ rất bài xích nó.
Nguyên chủ bài xích nên Mạnh Thanh La cũng chẳng muốn lãng phí thời gian để ghép chúng lại và nhớ lại.
Cho dù thế nào thì bậc làm cha làm mẹ từ nhỏ đã ném con đi, sau khi tìm được con về lại không thể yêu thương bảo vệ, nàng cũng khinh bỉ phải nhớ lại.
Phía bên cha nuôi có cả một gia đình lớn.
Ông bà vẫn còn sống khỏe mạnh.
Bác cả, bác gái cả, bác hai, bác gái hai, bác ba, bác gái ba và cả đám trẻ mà bọn họ sinh ra nữa, còn có cô lớn và cô út đã gả ra ngoài.
Cha nàng là người nhỏ tuổi nhất.
Tuy ngốc nhưng lại rất được cha mẹ thương yêu.
Cho nên khi cha ngốc trưởng thành, ông bà đã bỏ một số tiền lớn, tốn đến mười lạng bạc để mua một cô vợ về cho cha – Dương thị, cũng chính là mẹ nuôi của nàng.
Cha nuôi và mẹ nuôi sinh được ba đứa con trai, chính là ba thằng em hờ của nàng.
Người một nhà này vốn đang sống chung.
Lại không ngờ cái nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-mon-manh-nu-dan-theo-manh-bao-chay-nan/3854032/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.