Edit: Phan Ngọc Huyền
Rằm tháng giêng hàng năm ở Định kinh đều có người bị bắt cóc, nếu là trẻ nam còn đỡ, có thể bị bán đến những nhà giàu không sinh được con. Nếu là trẻ nữ hoặc các cô gái thì thảm rồi, nếu không đẹp thì bị bán làm nô tỳ, nếu có chút tư sắc còn khổ hơn, sẽ bị bán vào gánh hát, thanh lâu, hoặc bán vào nhà thổ để người ta dạy dỗ vài năm lớn lên trở thành sủng vật của những người giàu có quyền thế.
Trong những người bị bắt đi, cũng có những tiểu thư phú quý, nhưng kẻ buôn người trước nay nào có phân biệt đối tượng, dù là tiểu thư nhà giàu hay dân chúng bình thường một khi đã vào tay bọn họ đều là một dạng.
“Thẩm tiểu thư bị kẻ buôn người bắt cóc?” Trong phòng, Quý Vũ Thư khẩn trương đứng dậy, đi qua đi lại hai bước, gương mặt hiện ra vài phần lo lắng: “Thẩm tiểu thư rất thanh tú, khí chất lại xuất chúng, nếu rơi vào tay bọn họ chắc chắn sẽ bị bán đi. Tuy rằng ta rất thích Thược Dược cô nương, nhưng ta không hy vọng Thẩm tiểu thư cũng rơi vào hoàn cảnh như vậy. Tạ Tam ca, chúng ta phải đi cứu nàng.”
Cao Dương nghe Quý Vũ Thư nói liền cười nhạt: “Ngươi có bị điên không, với thủ đoạn của Thẩm Diệu, sao có thể bị kẻ buôn người bắt cóc. Những kẻ kia chỉ chọn những cô gái hoặc trẻ lạc mà bắt, còn Thẩm Diệu luôn có Thẩm Tín, Thẩm Khâu bên cạnh, kẻ buôn người nào đui mù mà lại đi bắt cóc nàng, Thẩm Diệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-mon-doc-hau/934359/chuong-93-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.