Gió thu luôn luôn nhẹ nhàng khoan khoái mà không mất đi vẻ thanh nhã, nhưng mà giờ phút này vì không khí có phần khẩn trương nên ngay cả mùi hoa cũng tựa hồ trở nên nồng đậm.
Thẩm Nguyệt che miệng lại, có chút giật mình nói:“Này...... Ngũ muội nhưng là nữ tử a, như thế nào sẽ có người chọn cái này?”
“Không sai,” Trần Nhược Thu cũng lo lắng nói:“Ngũ Nhi, ngươi đừng ép buộc mình quá. Tuy đại bá là võ tướng nhưng ngươi từ trước đến nay cũng chưa từng học cái đó.”
Trần Nhược Thu nói thế nhưng lại gặp may.Nói Thẩm Tín là võ tướng, Thẩm Diệu thân là nữ nhi không học bắn tên, võ loại cũng không sao, chỉ vì nữ nhi gia không thích vũ đao lộng thương, lý do có thể được thông qua. Nhưng võ không giỏi, văn cũng không thông, cái này thật sự là có chút không xong. Thêm nữa tất cả mọi người biết Thẩm Diệu cầm kỳ thư họa cái gì cũng dốt nát, nay võ loại một chút cũng không hiểu, đồng nghĩa với việc Thẩm Diệu là một người ngu ngốc,cái gì cũng không học được, sâu thêm một chút thì cả Thẩm Tín và đại phòng đều bị xem nhẹ.
“Nhưng là...... quy định của trận tỷ thí này không thể thay đổi nha,” Thẩm Thanh trên mặt thì ra vẻ sốt ruột nhưng giọng điệu như thế nào đều là vui sướng khi người gặp họa:“Một khi bị chọn làm đối thủ, vô luận là nam hay nữ,đã học hay không học qua, đều phải đem tỷ thí hoàn thành. Bất quá người chọn thường là những người ưu tú, Ngũ muội chắc là phải có chút thủ đoạn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-mon-doc-hau/934301/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.