Cũng sau ngày hôm đó, chúng tôi đã nói chuyện với nhau nhiều hơn trước, anh ấy giảng bài cho tôi và chỉ tôi giải bài tập, nhiều lúc sự đẹp đẽ bởi giao diện của anh ấy đã khiến tôi bị xao nhãng, không sao tập trung được.
- Tập trung đi!!
- Á! Cậu gõ đầu tôi!!!
- Thì sao?? Hửm? Cậu định đánh tôi hay cắn tôi đây!!
"Lại là nụ cười nhếch đáng ghét đó, cười đàng hoàng trông đẹp hơn nhiều."
Và điều khiến người ta tức tối nhất là anh ta tự ý thức được sự đẹp trai của mình.
...----------------...
- Cậu làm gì vậy??
- Ăn cơm.
- Không! Ý tôi là sao cậu lại ngồi đây??
- Không được à??? Có người ngồi rồi??
- Không! Không có!!
- Nhìn dáng người nhỏ nhắn mà ăn cũng khoẻ phếch nhỉ??
- Im miệng. Cậu không biết là ăn không nói, ngủ không nói à?
- Được, được!! Hôm nay còn bày đặt giảng đạo lí.
...----------------...
- Thư viện sắp đóng cửa rồi, các em mau thu dọn rồi về đi!!
- Phó Kỳ Anh này, đã trễ như vậy rồi sao cậu không nói với tôi??
- Nè! Cậu không muốn chỉ bài cho tôi đến vậy sao??
- Tôi còn đi làm thêm, cậu nghĩ gì vậy!!
- Làm thêm hả?? Ở đâu?? Tôi đi cùng cậu được không? Chưa mười tám tuổi mà đã có chỗ nhận cậu rồi à??
- Sao? Bất ngờ vậy à?? Thật sự muốn đi cùng?
Vậy hôm đó tôi lại biết thêm về anh ấy, anh ấy làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-lai-cua-em-la-anh/2988158/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.