Sự việc này cũng không đi quá xa, bọn họ chỉ đồn đại và bàn tán một thời gian rồi dứt nhưng vấn đề ở đây không phải là tin đồn mà là tương lai của Cao Vũ Thái.
Lâm Đạt thật sự không thể đuổi Vũ Thái ra khỏi trường vì những chuyện xưa cũ, hơn nữa bây giờ Vũ Thái còn là người có năng lực, đại diện cho trường để thi đấu với những trường khác nên Lâm Đạt chỉ còn cách cắt tiền tài trợ cũng như học bổng.
Tuy trường vẫn còn các nguồn tài trợ khác, nhưng trước giờ vẫn chưa có ai chịu chơi như Lâm gia, vì vậy đây cũng là tổn thất và sức ép đối với trường. Đương nhiên đối với Vũ Thái lại càng tệ hại hơn bởi anh ấy chỉ có thể trông chờ vào mớ học bổng đó để tiếp tục học.
Khi đó tôi cảm thấy không cam lòng nên đã quyết định bạo gan bàn bạc chuyện này với ba. Tuy nhà tôi không bằng nhà họ Lâm nhưng đối với chuyện này thì vẫn là chuyện nhỏ.
- Ba! Ba nghĩ sao về việc tài trợ cho trường của con??
- Sao con lại nghĩ đến chuyện này??
- Cũng không có gì, chỉ là con cảm thấy... nhà mình cũng khá giả, góp một chút tiền vào trường, coi như làm từ thiện cũng là ý hay.
- Con tốt bụng vậy sao?? Tiền học bổng đó năm nào Lâm gia cũng chi ra, rồi đại thiếu gia đó lại được giải ôm về. Mình cần gì phải thiêu tiền vào đó. Cứ để nhà họ diễn vở kịch hào phóng đó đi.
- Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-lai-cua-em-la-anh/2988152/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.