Đã hơn một tuần sau, vụ việc kia ít nhiều cũng đã được lắng xuống nhưng Kỳ Anh vẫn chưa có nhiệm vụ mới nào, dường như cô đã trở lại trạng thái ban đầu, làm một kẻ sai vặt.
Trong khi Kỳ Anh vẫn đang ngồi buồn rầu, thở dài ở công ty thì đột nhiên quản lí Mộc đã cho người gọi cô vào phòng làm việc.
"Không phải chứ, lẽ nào thời của mình đến rồi."
...
Cốc! Cốc! Cốc!
- Vào đi!
Cạch!
- Quản lí, chị gọi em gấp như vậy là có chuyện gì không? Có phải là có nhiệm vụ mới?
- Đúng vậy, quả thật là có nhiệm vụ nới cho cô, nhiệm vụ này cũng là nhiệm vụ cuối cùng quyết rằng cô sẽ ở lại hay rời khỏi công ty. Tối nay ở một nhà hàng năm sao sẽ có một bữa tiệc chào đón đại thiếu gia của Bạch gia vừa về nước, vì cậu ta là con một nên lần này về nước đã làm rất rầm rộ, còn mời rất nhiều phóng viên đến để làm nổi bật danh tiếng, đúng lúc chỗ tôi có hai tấm giấy mời của buổi tiệc. Ở đó cũng sẽ sẽ có nhiều người có tên tuổi góp mặt, nên, ngoài việc phỏng vấn Bạch thiếu gia ra tôi còn muốn lấy được thông tin của nhiều người có máu mặt nữa. Vì vậy... cô gái đứng kế bên cô sẽ là người cùng cô đến buổi tiệc, giúp đỡ cho cô.
Kỳ Anh nhìn qua cô gái đứng bên cạnh mình, cảm giác có chút không ổn lắm, cô ấy rất trẻ, nhiều khi còn xinh đẹp hơn cả cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-lai-cua-em-la-anh/2988121/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.