Chào ông, Trần tổng.
Kỳ Anh chỉ vừa đi đến chào hỏi thì ánh mắt của ông ta đã có gì đó không đúng, chính là... ánh mắt của một kẻ háo sắc.
- Cô... là phóng viên sao?
- Đúng, đúng vậy, nếu Trần tổng đã biết tôi là phóng viên thì không biết tôi có thể...
Kỳ Anh còn chưa nói xong thì đã bị ông ta ngắt lời.
- Đừng vội nói gì cả, uống cùng tôi một ly trước đã.
Ông ta gọi phục vụ đến và lấy một ly rượu vang đỏ đưa cho cô.
- Tôi... tôi không biết uống rượu.
- Sao lại không biết uống? Cô đang nói đùa với tôi sao? Không vui đâu. Bây giờ cô định uống hay là tôi sẽ không trả lời bất kỳ câu hỏi nào của cô?
Kỳ Anh dường như đã không còn cách khước từ.
"Không sao, chỉ một ly rượu thôi mà."
- Được, tôi uống.
Kỳ Anh cầm lấy ly rượu, uống một hơi hết sạch.
- Vậy...
- Khá đấy, uống giỏi như vậy cơ mà, nào, đừng gấp, uống cùng tôi thêm vài ly.
Lần này không chỉ một ly mà ông ta còn kêu phục vụ rót sẵn cho cô ba ly rượu vang, quả nhiên, ông ta không hề dễ đối phó, nếu cương quá thì ông ta sẽ tức giận nhưng nhu theo ý ông ta thì lại thiệt thân.
"Không được rồi, nếu ông ta đã háo sắc, vậy thì chỉ còn cách dùng chiêu cuối thôi."
- Trần tổng à, người ta là con gái đó, không thể uống nhiều như vậy đâu.
Không ngờ Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-lai-cua-em-la-anh/2988119/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.