Dương Mộ Hiền thấy tờ báo giải trí nói xấu Hứa Ái Nùng, còn chưa có tan học, vội vã ra ngoài tìm người. Chạy đến dưới lầu ký túc xá, bị bảo vệ ngăn lại, nói là do ông chủ cấm, không phải nhân viên công ty không được vào. Hắn gọi điện cho Hứa Ái Nùng, gọi vài lần mới có người nhận, hắn vốn là đã nóng nảy, hiển nhiên nói chuyện cũng phát cáu:” Chuyện gì xảy ra? Ngay cả tôi cũng không cho vào!”
Hứa Ái Nùng cười khẽ:” Cậu là nhị thiếu Dương gia, cũng không phải là nhị thiếu của ‘Mộ Thượng’.”
Dương Mộ Hiền vốn muốn nói còn không phải do Dương Kính Hiền cho anh, nhưng loại thời điểm này hắn cũng không muốn cho Hứa Ái Nùng thêm rắc rối nữa, mình đến đây là để an ủi Hứa Ái Nùng mà.
Hứa Ái Nùng đeo kính ngồi trước cửa sổ chơi game, thấy người đi vào cũng chỉ liếc một cái.
Dương Mộ Hiền hỏi:” Anh không sao chứ?”
Hứa Ái Nùng ánh mắt không rời màn hình máy tính:” Không có việc gì.”
Dương Mộ Hiền vô cùng đau lòng với cái bộ dáng này của Hứa Ái Nùng:” Có việc gì anh cứ nói, tôi sẽ giúp đỡ.”
Hứa Ái Nùng như trước không ngẩng đầu lên:” Cậu đừng có dính vào, kể cả hỗ trợ.” Dương Mộ Hiền tức giận giật lấy máy tính:” Vì sao anh vẫn xem tôi là trẻ con, tôi không phải trẻ con! Người khác làm được tôi cũng làm được, có thể bảo vệ anh!”
Hứa Ái Nùng bị hắn nói đến mơ hồ, vô tội chớp chớp mắt hai cái nói:” Tốt, tốt.”
Dương Mộ Hiền bị biểu tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-kinh-nhu-tan/82665/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.