Một chiếc xe ba bánh đạp chất đầy thùng giấy vụn loạng choạng đi qua, một chồng thùng giấy không được buộc chặt, trông chừng sắp rơi. Thẩm Vân Thư là người đầu tiên chú ý đến, cô chạy nhanh hai bước lên, che chắn cho bà cụ Cố và Tiểu Tri Ngôn, thùng giấy sượt qua cánh tay cô rồi rơi xuống đất.
Bà cụ Cố giật mình, vội vàng đứng dậy nhìn cô: “Va vào đâu rồi, để bà xem nào.”
Tiểu Tri Ngôn nắm chặt gấu áo cô, mắt nhìn cô đầy mong chờ, trong mắt lại rưng rưng nước mắt: “Cô út, có đau không ạ?”
Thẩm Vân Thư xoa xoa tóc cậu nhóc, cũng nói với bà cụ Cố: “Không va vào đâu cả, chỉ chạm nhẹ vào cánh tay thôi, không có chuyện gì đâu ạ.”
Nói rồi cô còn vung vẩy cánh tay cho hai người họ xem.
Chủ nhân chiếc xe ba bánh là một phụ nữ mang thai, bụng trông chừng sáu bảy tháng rồi, chị ta được người đi đường nhắc nhở vội vàng dừng xe, vẻ mặt hoảng loạn xuống xem. Thẩm Vân Thư giúp chị ta buộc chặt lại xe, rồi bảo chị ta đi đi, người phụ nữ mang thai vừa xin lỗi vừa nói cảm ơn.
Bà cụ Cố kéo Tiểu Tri Ngôn đến bên cạnh Thẩm Vân Thư, có chút lo lắng nhìn cô: “Thật sự không sao chứ?”
Thẩm Vân Thư lắc đầu cười: “Thật sự không sao đâu ạ, mấy thùng giấy đó cũng không nặng.”
Cho dù không nặng, nhưng nếu cả chồng thùng giấy đó mà trực tiếp đổ ập vào người một bà già như bà, thì bây giờ bà cũng phải vào bệnh viện rồi, cô gái này đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuong-khac-dong-nhat-nguu-giac-bao/4653564/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.